Podcast
Tài
liệu Tóm tắt: Những Hiểu biết Chính từ "Đầu tư theo cách của bạn"
Cuốn sách
"Đầu tư theo cách của bạn" của Mark LaMonica và Shani Jayamanne thuộc
Morningstar Australia đề xuất một triết lý đầu tư đặt cá nhân làm trọng tâm,
lập luận rằng tự do tài chính không phải là kết quả của việc theo đuổi các
chiến lược phức tạp hay định thời điểm thị trường, mà là sản phẩm của sự tự
nhận thức sâu sắc, các mục tiêu được xác định rõ ràng và kỷ luật hành vi. Các
tác giả chỉ trích "tổ hợp công nghiệp đầu tư" vì đã cố tình làm cho
việc đầu tư trở nên phức tạp một cách không cần thiết để biện minh cho các
khoản phí, đồng thời khẳng định rằng rào cản lớn nhất đối với thành công của
nhà đầu tư chính là bản thân họ.
Khung sườn của
cuốn sách hướng dẫn nhà đầu tư xây dựng một kế hoạch cá nhân hóa thông qua một
quy trình có cấu trúc: bắt đầu bằng việc phát triển một triết lý tiền bạc dựa
trên kinh nghiệm sống, sau đó xác định các mục tiêu tài chính cụ thể và có thể
định lượng, và cuối cùng là tạo ra một chiến lược đầu tư phù hợp để đạt được
các mục tiêu đó. Cuốn sách nhấn mạnh rằng các yếu tố quan trọng nhất quyết định
thành công không phải là việc lựa chọn các khoản đầu tư "hoàn hảo",
mà là phân bổ tài sản một cách chiến lược, giảm thiểu chi phí (phí, thuế), và quan
trọng nhất là duy trì một cách tiếp cận nhất quán và kiên nhẫn để khai thác sức
mạnh của lãi kép. Tự do tài chính được định nghĩa là có nhiều lựa chọn hơn
trong cuộc sống, và đầu tư là cơ chế thiết yếu để đạt được sự tự do đó.
Về
Các Tác giả: Hai Góc nhìn, Một Mục tiêu
Cuốn sách được
trình bày như một cuộc trò chuyện giữa hai chuyên gia tài chính cá nhân với
những hoàn cảnh và kinh nghiệm khác biệt, minh họa cho luận điểm cốt lõi rằng
đầu tư là một vấn đề cá nhân sâu sắc.
- Mark
LaMonica:
Là Giám đốc Tài chính Cá nhân tại Morningstar Australia, thuộc thế hệ
ngoài bốn mươi. Anh được tiếp xúc với đầu tư từ khi còn nhỏ và ban đầu xem
đó là một hoạt động tự nhiên. Quan điểm của anh thay đổi khi chứng kiến sự
bối rối và sợ hãi của mẹ mình về tài chính sau khi ly hôn, điều này thôi
thúc anh tập trung vào việc giúp các nhà đầu tư hàng ngày đưa ra quyết định
sáng suốt.
- Shani
Jayamanne:
Là Giám đốc, Chuyên gia Đầu tư tại Morningstar Australia, thuộc thế hệ
Millennials 32 tuổi. Cô di cư từ Sri Lanka đến Úc khi còn nhỏ và không được
tiếp xúc với đầu tư trong gia đình. Cô học về sức mạnh của đầu tư khi quan
sát các khách hàng tại một công ty quản lý quỹ và từ đó đam mê việc thúc đẩy
kiến thức tài chính và sự độc lập, đặc biệt là trong các nhóm thiểu số.
Dù có sự khác biệt
về thế hệ và xuất thân, cả hai tác giả đều có chung niềm tin rằng đầu tư là một
cơ chế để đạt được sự an toàn và độc lập tài chính, và công việc của họ là giúp
mọi người bắt đầu và tiến bộ trên hành trình đó.
Triết
lý Cốt lõi: Đầu tư là Hành trình Cá nhân
Nền tảng của cuốn
sách là sự bác bỏ cách tiếp cận đầu tư "một kích cỡ cho tất cả". Các
tác giả lập luận rằng ngành dịch vụ tài chính thường tập trung vào các sản phẩm
đầu tư hơn là vào chính các nhà đầu tư, dẫn đến một câu chuyện sai lệch về
thành công.
Warren Buffett
từng nói rằng đầu tư "đơn giản nhưng không dễ dàng". Phần khó khăn
nhất chính là vấn đề cá nhân. Đó là việc vượt qua những định kiến về cảm xúc
của con người và những quan điểm cố hữu suốt đời về cách thế giới vận hành và
những điều cần thiết để đạt được thành công.
Chỉ trích
"Tổ hợp Công nghiệp Đầu tư"
Các tác giả sử
dụng thuật ngữ "tổ hợp công nghiệp đầu tư" để mô tả hệ sinh thái gồm
các nhà quản lý quỹ, nhà môi giới, cố vấn và các chuyên gia tài chính khác.
Luận điểm chính là tổ hợp này có lợi ích cố hữu trong việc miêu tả đầu tư là
một hoạt động phức tạp, đòi hỏi hoạt động liên tục và kiến thức chuyên môn,
nhằm biện minh cho các khoản phí của họ.
- Tạo ra sự phức
tạp:
Ngành công nghiệp này sử dụng thuật ngữ chuyên ngành và quảng bá hình ảnh
các nhà quản lý quỹ "ngôi sao" hoặc các hệ thống công nghệ phức
tạp để củng cố thông điệp: "bạn không thể tự mình làm điều này."
- Xung đột lợi
ích:
Nhiều khoản phí được tính dựa trên phần trăm tài sản hoặc hoạt động giao dịch,
điều này khuyến khích ngành này phục vụ các nhà đầu tư giàu có hơn và thúc
đẩy giao dịch thường xuyên, vốn thường gây hại cho lợi nhuận của nhà đầu
tư.
- Tập trung sai
lầm:
Phần lớn các bình luận thị trường tập trung vào việc nên mua và bán khoản
đầu tư nào, trong khi khó khăn thực sự của nhà đầu tư cá nhân là cách
thức thực hiện quy trình đầu tư để đạt được mục tiêu.
Nền tảng của Tự
do Tài chính
Cuốn sách định
nghĩa lại mục tiêu của việc đầu tư. Thay vì chỉ đơn thuần là làm giàu, mục tiêu
cuối cùng là tự do tài chính, được hiểu là có nhiều lựa chọn hơn trong
cuộc sống.
- Đầu tư Mở ra
các Lựa chọn:
Không giống như nhiều quyết định trong cuộc sống có xu hướng thu hẹp các lựa
chọn trong tương lai, đầu tư có thể mở ra chúng. Nó cho phép một người nghỉ
hưu sớm, thay đổi nghề nghiệp, hoặc thoát khỏi những tình huống không mong
muốn (ví dụ: một mối quan hệ không lành mạnh hoặc môi trường làm việc độc
hại).
- Không đầu tư
không phải là một lựa chọn: Do tác động của lạm phát, việc chỉ
tiết kiệm tiền mặt sẽ làm xói mòn sức mua theo thời gian. Cuốn sách nhấn mạnh
rằng không có con đường thực tế nào để đạt được tự do tài chính mà không đầu
tư vào các tài sản tăng trưởng như cổ phiếu.
Các
Khái niệm Toán học Nền tảng
Cuốn sách nhấn
mạnh tầm quan trọng của việc hiểu các nguyên tắc toán học cơ bản để định hướng
các quyết định đầu tư dài hạn.
Quy tắc 72 và Tác
động của Lạm phát
Quy tắc 72 là một
công thức đơn giản để ước tính số năm cần thiết để nhân đôi một khoản đầu tư: 72
/ Tỷ suất lợi nhuận hàng năm = Số năm để nhân đôi.
- So sánh các
Loại tài sản:
Bằng cách sử dụng dữ liệu lịch sử, cuốn sách cho thấy sự khác biệt đáng kể
về thời gian để nhân đôi tiền giữa các loại tài sản.
Lớp tài sản |
Lợi nhuận danh
nghĩa hàng năm trong 30 năm (%) |
Nhiều năm để
tăng gấp đôi đầu tư |
Cổ phiếu Hoa Kỳ |
11.10 |
6,48 |
Cổ phiếu Úc |
9.10 |
7,91 |
Tiền mặt |
4.20 |
17.14 |
- Lợi nhuận Thực
tế:
Cuốn sách nhấn mạnh sự cần thiết phải xem xét lợi nhuận thực tế (đã
điều chỉnh theo lạm phát). Lạm phát làm giảm đáng kể lợi nhuận của các tài
sản phòng thủ như tiền mặt và trái phiếu, củng cố thêm lập luận cho việc đầu
tư vào các tài sản tăng trưởng. Khi điều chỉnh theo lạm phát, thời gian để
nhân đôi một khoản đầu tư bằng tiền mặt tăng từ 17 năm lên 48 năm.
Sức mạnh của Lãi
kép
Lãi kép, hay
"thu được lợi nhuận trên một khoản lợi nhuận", được mô tả là động lực
mạnh mẽ nhất trong việc xây dựng sự giàu có.
- Bắt đầu sớm
là Cực kỳ Quan trọng: Tác động của lãi kép tăng tốc theo thời gian. Một
ví dụ trong sách cho thấy việc đầu tư trong 20 năm đầu của một giai đoạn
40 năm tạo ra 80% tổng tài sản, trong khi đầu tư cùng một số tiền trong 20
năm cuối chỉ tạo ra 20% tổng tài sản.
- Tiết kiệm so
với Lợi nhuận:
Khi còn trẻ, việc tiết kiệm có tác động lớn nhất. Khi lớn tuổi, lợi nhuận
thị trường trở thành động lực chính cho sự tăng trưởng của danh mục đầu
tư.
- Trình tự Lợi
nhuận:
Việc có lợi nhuận cao hơn vào giai đoạn sau của hành trình đầu tư sẽ tạo
ra kết quả tốt hơn so với việc có lợi nhuận cao vào giai đoạn đầu, vì cơ sở
tài sản lớn hơn.
- Lãi kép Ngược: Khái niệm
này được áp dụng cho bất cứ điều gì làm giảm lợi nhuận, chẳng hạn như phí
và nợ. Phí cao không chỉ làm giảm lợi nhuận mà còn làm giảm khả năng sinh
lời kép trong tương lai, tạo ra hiệu ứng "lãi kép ngược" tiêu cực.
Thách
thức Lớn nhất: Hành vi của Nhà đầu tư
Cuốn sách dành một
phần đáng kể để phân tích tại sao hành vi của nhà đầu tư là trở ngại lớn nhất
đối với việc đạt được các mục tiêu tài chính, trích dẫn câu nói của Benjamin
Graham: "Vấn đề lớn nhất của nhà đầu tư - và thậm chí là kẻ thù tồi tệ
nhất của họ - có lẽ chính là bản thân họ."
Bằng chứng về
Hành vi Kém hiệu quả
- Nghiên cứu
"Mind the Gap" của Morningstar: Nghiên cứu
này cho thấy các nhà đầu tư thường xuyên có hiệu suất kém hơn chính các
khoản đầu tư mà họ nắm giữ. Trong khảo sát năm 2024, khoảng cách này là 1,60%
mỗi năm, chủ yếu do các quyết định sai lầm về thời điểm mua và bán.
- Nghiên cứu của
Odean và Barber:
Các nghiên cứu này cho thấy các nhà đầu tư giao dịch thường xuyên hơn có
xu hướng đạt được lợi nhuận thấp hơn. Một nghiên cứu cho thấy các khoản đầu
tư được bán ra trung bình có hiệu suất vượt trội hơn các khoản đầu tư được
mua vào 3,32% sau 504 ngày giao dịch.
Những Cạm bẫy
Hành vi Phổ biến
1.
Giao dịch Quá mức và Thiên kiến Hành động: Các nhà đầu tư cảm
thấy cần phải "làm gì đó", đặc biệt là trong các thị trường biến động.
Điều này được thúc đẩy bởi câu chuyện rằng thành công đến từ hành động nhanh nhẹn,
mặc dù bằng chứng cho thấy cách tiếp cận mua và nắm giữ thường mang lại kết quả
tốt hơn.
2.
Nhầm lẫn giữa Sự phức tạp và Năng lực: Con người có xu
hướng tin rằng việc bổ sung nhiều thứ hơn (thêm cổ phiếu, thêm chiến lược) sẽ cải
thiện kết quả. Cuốn sách lập luận rằng sự đơn giản là một lợi thế, vì nó làm giảm
sự mệt mỏi khi ra quyết định và sự cám dỗ can thiệp vào danh mục đầu tư.
3.
Theo đuổi Sự cường điệu và Sợ bỏ lỡ (FOMO): Các nhà đầu tư
thường bị thu hút bởi các ngành công nghiệp tăng trưởng nhanh hoặc các câu chuyện
đầu tư hấp dẫn (ví dụ: bong bóng dot-com, trái phiếu rác). Tuy nhiên, sự tăng
trưởng nhanh chóng thường thu hút cạnh tranh khốc liệt, làm xói mòn lợi nhuận
và dẫn đến thua lỗ cho các nhà đầu tư tham gia muộn.
4.
Tự tin Thái quá: Các nhà đầu tư đánh giá quá cao khả
năng lựa chọn cổ phiếu hoặc định thời điểm thị trường của mình, dẫn đến việc chấp
nhận rủi ro quá mức và giao dịch thường xuyên.
Khuôn
khổ để Thành công: Xây dựng Kế hoạch Cá nhân hóa
Cuốn sách đề xuất
một quy trình từng bước để tạo ra một kế hoạch đầu tư mạnh mẽ, được thiết kế để
chống lại những thành kiến hành vi và tập trung vào các mục tiêu dài hạn.
Bước 1: Phát
triển Triết lý Tiền bạc
Trước khi đầu tư,
một cá nhân nên hiểu rõ mối quan hệ của mình với tiền bạc.
- Tự phản ánh: Bài tập này
yêu cầu nhà đầu tư suy ngẫm về những trải nghiệm thời thơ ấu với tiền bạc
và cách chúng định hình thái độ hiện tại của họ.
- Kết nối các
Giá trị:
Mục tiêu là tạo ra một câu chuyện tích cực, trong đó tài chính hỗ trợ các
giá trị và mục tiêu sống của một người. Điều này giúp tăng cường cam kết với
kế hoạch.
Bước 2: Thiết lập
các Mục tiêu Rõ ràng và Có thể Định lượng
Việc có các mục
tiêu cụ thể được coi là rất quan trọng vì nó cung cấp cấu trúc cho việc ra
quyết định và tạo động lực.
- Từ Mục tiêu Bề
nổi đến Mục tiêu Sâu sắc: Nghiên cứu của Morningstar cho thấy
các nhà đầu tư ban đầu thường nêu các mục tiêu chung (ví dụ: "nghỉ
hưu"). Một quy trình có cấu trúc giúp họ khám phá các động lực sâu sắc
hơn đằng sau những mục tiêu đó, làm cho chúng trở nên cá nhân và mạnh mẽ
hơn.
- Định lượng
các Mục tiêu:
Sử dụng một máy tính tài chính (Giá trị Thời gian của Tiền tệ - TVM), nhà
đầu tư có thể xác định tỷ suất lợi nhuận yêu cầu để đạt được mục
tiêu của mình dựa trên các yếu tố đầu vào:
1.
Giá trị Hiện tại: Số tiền đã tiết kiệm.
2.
Thời gian: Khung thời gian để đạt được mục tiêu.
3.
Giá trị Tương lai: Số tiền cần thiết (đã điều chỉnh
theo lạm phát).
4.
Các khoản Đóng góp: Số tiền tiết kiệm định kỳ.
Việc tính toán này
giúp đánh giá tính khả thi của một mục tiêu và làm rõ các sự đánh đổi (ví dụ:
tiết kiệm nhiều hơn so với chấp nhận rủi ro cao hơn).
Bước 3: Xây dựng
một Chiến lược Đầu tư
Chiến lược đầu tư
là một tài liệu bằng văn bản phác thảo cái gì và tại sao của danh
mục đầu tư.
1.
Phương pháp Tiếp cận Đầu tư: Một tuyên bố cấp
cao về cách danh mục đầu tư sẽ đạt được mục tiêu (ví dụ: "đầu tư vào các
tài sản tăng trưởng để đạt được tăng trưởng vốn trong 10 năm").
2.
Phân bổ Tài sản: Đây là yếu tố quyết định lớn nhất
đến lợi nhuận. Tỷ lệ phân bổ giữa tài sản tăng trưởng (cổ phiếu) và tài sản
phòng thủ (trái phiếu, tiền mặt) phải được xác định bởi tỷ suất lợi nhuận
yêu cầu từ bước thiết lập mục tiêu.
3.
Xác định Lợi thế của bạn: Các nhà đầu tư
nên xác định lợi thế cạnh tranh của mình:
o Thông tin hoặc
Phân tích:
Khó có được một cách hợp pháp và nhất quán.
o Hành vi hoặc Cấu
trúc:
Có thể đạt được bởi bất kỳ nhà đầu tư nào thông qua kỷ luật, sự kiên nhẫn và tập
trung dài hạn.
4.
Tiêu chí Lựa chọn Chứng khoán: Các quy tắc cụ thể
để lựa chọn các khoản đầu tư (ví dụ: chỉ các ETF chỉ số rộng có phí thấp, hoặc
chỉ các công ty trả cổ tức có hào kinh tế).
5.
Quy tắc Thay đổi Danh mục đầu tư: Các điều kiện được
xác định trước để bán một khoản đầu tư hoặc tái cân bằng, nhằm ngăn chặn các
quyết định bốc đồng.
Bước 4: Giám sát
và Duy trì Lộ trình
Thành công dài hạn
phụ thuộc vào việc tuân thủ kế hoạch.
- Theo dõi so với
Mục tiêu, không phải Thị trường: Thay vì so sánh hiệu suất với một chỉ
số chuẩn, các nhà đầu tư nên thường xuyên tính toán lại tỷ suất lợi nhuận
yêu cầu của mình.
- Trong Thị
trường Tăng giá: Lợi nhuận cao hơn mong đợi sẽ làm giảm tỷ suất
lợi nhuận yêu cầu, báo hiệu rằng có thể chấp nhận ít rủi ro hơn. Điều này
trái ngược với bản năng đuổi theo lợi nhuận.
- Trong Thị
trường Giảm giá: Lợi nhuận thấp hơn sẽ làm tăng tỷ suất lợi nhuận
yêu cầu, báo hiệu sự cần thiết phải tiếp tục đầu tư vào các tài sản tăng
trưởng. Điều này giúp chống lại sự cám dỗ bán ra khi hoảng loạn.
- Tần suất Theo
dõi:
Việc kiểm tra danh mục đầu tư quá thường xuyên sẽ làm tăng căng thẳng về mặt
cảm xúc, vì các khoản lỗ hàng ngày có xu hướng xảy ra thường xuyên hơn các
khoản lỗ hàng năm. Theo dõi định kỳ (ví dụ: sáu tháng một lần) được khuyến
khích.
Phân
tích các Lựa chọn Đầu tư
Cuốn sách cung cấp
một cái nhìn tổng quan về các loại tài sản chính, tập trung vào các nguyên tắc
cơ bản thay vì các chiến lược lựa chọn phức tạp.
Cổ phiếu
- Hiểu Doanh
nghiệp:
Một cổ phiếu đại diện cho quyền sở hữu một phần doanh nghiệp. Rủi ro của
nó gắn liền với khả năng dự đoán dòng tiền trong tương lai. Các công ty
trưởng thành, không theo chu kỳ (ví dụ: hàng tiêu dùng thiết yếu, chăm sóc
sức khỏe) thường dễ dự đoán hơn các công ty nhỏ, theo chu kỳ (ví dụ: hàng
xa xỉ).
- Hào kinh tế
(Moats):
Một lợi thế cạnh tranh bền vững bảo vệ một công ty khỏi sự cạnh tranh và
cho phép công ty đó kiếm được lợi nhuận cao hơn chi phí vốn trong dài hạn.
Các nguồn hào kinh tế bao gồm: tài sản vô hình (thương hiệu), chi phí chuyển
đổi, hiệu ứng mạng lưới, lợi thế về chi phí và quy mô hiệu quả.
- Ba Nguồn Lợi
nhuận:
1.
Cổ tức: Tiền mặt được trả cho cổ đông.
2.
Thay đổi Định giá: Sự thay đổi trong mức giá mà các
nhà đầu tư sẵn sàng trả cho thu nhập (ví dụ: tỷ lệ P/E). Điều này được thúc đẩy
bởi những thay đổi trong kỳ vọng.
3.
Tăng trưởng Thu nhập: Sự gia tăng lợi
nhuận của chính công ty.
Quỹ và ETF
- Thụ động so với
Chủ động:
Các quỹ thụ động theo dõi một chỉ số, trong khi các quỹ chủ động dựa vào kỹ
năng của người quản lý để lựa chọn chứng khoán. Dữ liệu cho thấy hầu hết
các nhà quản lý chủ động đều có hiệu suất kém hơn các đối tác thụ động
trong dài hạn sau khi trừ đi phí.
- Hiểu Chỉ số: Ngay cả với
các sản phẩm thụ động, điều quan trọng là phải hiểu các quy tắc của chỉ số
cơ bản để biết bạn đang đầu tư vào cái gì.
- Nguy cơ Giao
dịch:
ETF, mặc dù thường là công cụ thụ động, nhưng lại dễ giao dịch, điều này
có thể khuyến khích hành vi giao dịch chủ động kém hiệu quả.
Bất động sản
- Nhà ở so với
Tài sản:
Mua một ngôi nhà để ở là một mục tiêu lối sống hơn là một khoản đầu tư tài
chính thuần túy. Nó liên quan đến các yếu tố cảm xúc mạnh mẽ có thể dẫn đến
việc chi tiêu quá mức.
- Trả hết Thế
chấp so với Đầu tư: Quyết định này phụ thuộc vào việc tính toán tỷ
lệ vượt rào — tỷ suất lợi nhuận mà một khoản đầu tư cần phải đạt được
(sau thuế) để vượt qua lợi ích được đảm bảo và miễn thuế của việc trả thêm
nợ thế chấp. Các phương tiện tiết kiệm thuế như quỹ hưu trí có thể làm giảm
đáng kể tỷ lệ vượt rào này.
1. Phương pháp
tiếp cận cá nhân hóa đóng vai trò gì trong việc đạt được tự do tài chính?
Phương pháp tiếp cận cá nhân hóa đóng vai trò cốt lõi và
thiết yếu trong việc đạt được tự do tài chính, bởi vì nó đặt nhà đầu tư
(chứ không phải khoản đầu tư) vào trung tâm của chiến lược tài chính.
Dưới đây là vai trò cụ thể của phương pháp tiếp cận cá nhân
hóa trong hành trình đạt đến tự do tài chính, dựa trên các nguồn tài liệu:
1. Xác định
Bản chất của Tự do Tài chính
- Tự do tài chính là mục tiêu cá nhân sâu sắc: Phương pháp này thừa nhận rằng tự do tài chính mang ý
nghĩa khác nhau đối với mỗi người và được định hình bởi kinh nghiệm cùng
hoàn cảnh riêng. Nó không chỉ là việc tích lũy tài sản, mà là việc tạo ra
một cuộc sống tốt đẹp hơn.
- Phát triển Triết lý Tài chính: Phương pháp cá nhân hóa bắt đầu bằng việc xây dựng
triết lý tài chính cá nhân—tập hợp những niềm tin và giá trị nền tảng chi
phối cách bạn tương tác với tiền bạc. Hành vi của bạn có nhiều khả năng
được duy trì hơn nếu nó phù hợp với các giá trị và câu chuyện tích cực mà
bạn xây dựng về tài chính của mình.
- Thiết lập Mục tiêu Rõ ràng và Độc đáo: Không có mục tiêu cụ thể, nhà đầu tư dễ bị phân tâm và
không có kim chỉ nam để đưa ra quyết định. Phương pháp cá nhân hóa yêu cầu
bạn xác định các mục tiêu rõ ràng, cụ thể và có thể đo lường được, điều
này làm tăng khả năng đạt được chúng (lên đến 42% theo một nghiên cứu).
2. Định
hướng Chiến lược Đầu tư và Khả năng Chịu đựng Rủi ro
Phương pháp tiếp cận cá nhân hóa giúp nhà đầu tư thiết kế
một chiến lược đầu tư (một "bản kế hoạch chi tiết") phù hợp với nhu
cầu và hoàn cảnh riêng của họ, khác biệt với các quan niệm thông thường.
- Tập trung vào Khả năng Chịu rủi ro (Risk Capacity): Thay vì bị ảnh hưởng bởi những bảng câu hỏi đánh giá
mức độ chấp nhận rủi ro chung chung (thường chỉ đo lường sự biến động),
phương pháp cá nhân hóa khuyến khích bạn tập trung vào khả năng chịu
rủi ro. Khả năng chịu rủi ro là mức lợi nhuận bạn cần phải đạt
được để hiện thực hóa các mục tiêu đã định của mình.
- Lựa chọn Phân bổ Tài sản Phù hợp: Bằng cách tính toán tỷ suất lợi nhuận yêu cầu dựa trên
mục tiêu cá nhân, bạn có thể thiết lập phân bổ tài sản (tỷ lệ tài sản tăng
trưởng so với tài sản phòng thủ) một cách hợp lý để tăng cơ hội đạt mục
tiêu. Phân bổ tài sản được coi là động lực lớn nhất cho lợi nhuận dài hạn.
- Khai thác Lợi thế Cạnh tranh Cá nhân: Phương pháp này giúp nhà đầu tư xác định và tận dụng
những lợi thế riêng biệt mà họ có, đặc biệt là lợi thế hành vi
(kiểm soát cảm xúc) và lợi thế cấu trúc (tập trung vào dài hạn và
không chịu áp lực ngắn hạn như các chuyên gia).
3. Cung cấp
Cấu trúc để Cải thiện Hành vi (Lợi thế Hành vi)
Vai trò quan trọng nhất của phương pháp cá nhân hóa là cung
cấp cấu trúc để ngăn chặn hành vi kém của nhà đầu tư, vốn là yếu tố làm
giảm lợi nhuận nghiêm trọng.
- Giảm thiểu Sai lầm:
Chiến lược đầu tư cá nhân hóa (dạng "hợp đồng" với chính bạn) sẽ
phác thảo những gì bạn sẽ mua và bán, cùng với các điều kiện để thực hiện
thay đổi. Cấu trúc này giúp hạn chế hành vi bốc đồng, giảm tác động của
cảm xúc, và loại bỏ "nhiễu" (noise) khỏi quá trình ra quyết
định.
- Tránh "Chạy theo Đám đông": Việc có một kế hoạch rõ ràng cho phép bạn bỏ qua những
lời khuyên chung chung từ các nhà đầu tư chuyên nghiệp hoặc cá nhân khác
có mục tiêu khác bạn, và tránh bị cuốn theo sự cường điệu (hype) hoặc cố
gắng "canh thời điểm thị trường".
- Đo lường Tiến độ Hợp lý: Thay vì chỉ nhìn vào sự biến động giá ngắn hạn (điều
mà hầu hết các nhà đầu tư làm), kế hoạch cá nhân hóa cho phép bạn theo dõi
tiến trình bằng cách tính toán lại tỷ suất lợi nhuận mong muốn. Điều này
tạo ra một chuẩn mực có ý nghĩa và giúp bạn không phản ứng thái quá khi
thị trường biến động.
Tóm lại, phương pháp tiếp cận cá nhân hóa là cầu nối
giúp nhà đầu tư kết nối triết lý sống và mục tiêu cuộc đời với các quyết định
đầu tư, từ đó tạo ra một chiến lược kỷ luật và bền vững để đạt được sự độc lập
tài chính trong dài hạn.
2. Phân
tích sâu về khái niệm "ảo tưởng kiểm soát" và "sự cường điệu"
trong đầu tư như được trình bày trong sách. Sử dụng các nghiên cứu điển hình về
bong bóng dotcom và bong bóng trái phiếu rác được mô tả trong văn bản để minh
họa cách những yếu tố này dẫn đến hành vi kém hiệu quả của nhà đầu tư.
Khái niệm "ảo
tưởng kiểm soát" (thường được gọi là quá tự tin) và
"sự cường điệu" đóng vai trò là những rào cản hành vi lớn nhất khiến các nhà đầu tư đưa ra quyết định sai lầm và làm gián đoạn chu kỳ
lãi kép hiệu quả.
Việc thiếu kiểm
soát hành vi, bị ảnh hưởng bởi những yếu tố cảm xúc này, được Benjamin Graham
nhận định là "vấn đề lớn nhất của nhà đầu tư - và thậm chí là kẻ thù tồi
tệ nhất của họ - có lẽ chính là bản thân họ".
Dưới đây là phân
tích chuyên sâu về hai khái niệm này và cách chúng được minh họa qua các nghiên
cứu điển hình trong văn bản:
1. Ảo tưởng kiểm
soát (Quá tự tin)
"Quá tự
tin" (Overconfidence) là một thiên kiến hành vi mô tả những nhà đầu tư có cảm giác kiểm soát quá mức và sự
lạc quan phi thực tế, dẫn đến
việc đánh giá thấp rủi ro.
Cơ
chế hoạt động và tác động đến hành vi kém hiệu quả:
- Tăng cường cái tôi cá nhân: Tâm trí con
người rất giỏi trong việc thỏa mãn cái tôi cá nhân. Nếu một nhà đầu tư
khác mắc sai lầm, kết quả kém thường được quy cho lỗi lầm của họ. Nhưng nếu
chính bản thân nhà đầu tư mắc sai lầm, điều đó lại thường được quy cho yếu
tố nằm ngoài tầm kiểm soát. Công thức này ngăn cản nhà đầu tư học hỏi từ
sai lầm của chính mình và của người khác.
- Giao dịch quá mức (Over-trading): Quá tự tin
là một trong những biểu hiện dẫn đến giao dịch quá mức. Nhà đầu tư tự thuyết
phục bản thân rằng họ có thể nhanh nhẹn điều chỉnh danh mục đầu tư để tận
dụng mọi diễn biến ngắn hạn. Tuy nhiên, nghiên cứu cho thấy khi một nhà đầu
tư điển hình thực hiện một giao dịch, kết quả đầu tư thường trở nên tệ
hơn.
- Chấp nhận rủi ro quá mức: Quá tự tin
cũng tác động đến việc xây dựng danh mục đầu tư, khiến nhà đầu tư có xu hướng
đầu tư quá nhiều vào các tài sản rủi ro nhất. Điều này
trái ngược với phẩm chất cần thiết cho đầu tư thành công là sự
khiêm tốn, tính nhất quán và tính kiên nhẫn.
2. Sự cường điệu
(Hype)
"Sự cường
điệu" (Hype) là quá trình vốn chảy vào các lĩnh vực tăng trưởng cao, khiến
cạnh tranh trở nên khốc liệt hơn và thường dẫn đến kết quả kém khả quan cho nhà
đầu tư.
Chu
kỳ cường điệu và hành vi kém hiệu quả:
Sự cường điệu
thường tuân theo một chu kỳ cụ thể, làm lu mờ sự cần thiết của các nguyên tắc
đầu tư cơ bản (như lợi thế cạnh tranh bền vững):
1.
Giai đoạn
hưng phấn:
Nhà đầu tư và công ty đều nghiện tăng trưởng doanh thu nhanh chóng.
2.
Bỏ qua
chi phí và lợi nhuận: Chi phí không còn quan trọng vì có nguồn vốn vô hạn để
tài trợ cho mọi thứ (ví dụ: phúc lợi xa hoa cho nhân viên). Lợi nhuận
không quan trọng vì đó là vấn đề của tương lai.
3.
Tăng trưởng
mất kiểm soát:
Các công ty làm mọi cách, kể cả những hành động ngu ngốc, thiển cận hoặc gian lận,
để duy trì tăng trưởng. Giới truyền thông và những người cổ vũ không muốn bữa
tiệc kết thúc.
4.
Sụp đổ: Định giá sụp đổ
khi các nhà đầu tư cuối cùng nhận ra rằng "tương lai vô hạn" được rao
bán là không thực tế.
Nhà đầu tư thông
minh luôn cảnh giác với sự tăng
trưởng mất kiểm soát và cảnh
giác khi sự tăng trưởng đó được xây dựng trên một "chân lý giản đơn, được
công nhận rộng rãi" kết hợp với một tầm nhìn thống nhất về sự đóng góp
tích cực cho xã hội.
3. Minh họa qua
các Nghiên cứu điển hình
Các nghiên cứu
điển hình về bong bóng trái phiếu rác và bong bóng dotcom minh họa rõ ràng cách
quá tự tin và sự cường điệu đã định hình hành vi đầu tư kém hiệu quả như thế
nào.
A.
Nghiên cứu điển hình: Bong bóng trái phiếu rác (Junk Bond Bubble)
Bong bóng trái
phiếu rác (trái phiếu xếp hạng thấp) vào những năm 1980 được xây dựng dựa trên
một chân lý giản đơn và một sự
cường điệu mạnh mẽ:
- Chân lý giản đơn: Bong bóng bắt
đầu với Michael Milken, người bám vào một kết luận nghiên cứu rằng một
danh mục đầu tư trái phiếu rác đa dạng có thể mang lại lợi nhuận cao hơn
trái phiếu xếp hạng cao hơn, ngay cả khi tính đến rủi ro vỡ nợ. Quan niệm
này đóng vai trò là "ngôi sao chỉ đường" khi sự vô lý bắt đầu xuất
hiện.
- Sự cường điệu: Sự cường điệu
được Milken tạo ra khi ông hợp tác với những kẻ thâu tóm doanh nghiệp
(LBO), những người cần phát hành một lượng lớn trái phiếu rác để tài trợ
cho các thương vụ mua lại bằng đòn bẩy. Milken và những người khác đã xây
dựng một câu chuyện thống nhất (sự cường điệu) rằng LBO và trái phiếu rác
là "tốt cho nước Mỹ" vì chúng cắt giảm chi phí
và khôi phục khả năng cạnh tranh.
- Hành vi kém hiệu quả: Các nhà đầu
tư và các tổ chức tài chính (như hiệp hội tiết kiệm và cho vay) đã chịu tổn
thất nặng nề khi bị thu hút bởi câu chuyện này và tiếp tục mua vào. Để duy
trì sự cường điệu, Milken đã làm những việc thiển cận (như liên tục chuyển
trái phiếu rác sang trái phiếu rác mới để tránh vỡ nợ) và cuối cùng là
gian lận. Sự sụp đổ của bong bóng đã dẫn đến việc hàng trăm tổ chức sụp đổ
và gây ra một cuộc suy thoái lớn.
B.
Nghiên cứu điển hình: Bong bóng Dotcom
Bong bóng dotcom
vào cuối những năm 1990 là ví dụ điển hình cho thấy ảo tưởng kiểm soát (quá tự tin) và sự
cường điệu có thể ảnh hưởng đến
các nhà đầu tư cá nhân như thế nào:
- Sự cường điệu: Bong bóng được
thúc đẩy bởi sự lạc quan khó tin rằng công nghệ Internet mới nổi sẽ định
hình lại thế giới và thay đổi mọi thứ. Tầm nhìn này đã tạo ra sự cường điệu,
biện minh cho "mức định giá cao ngất ngưởng và một tương lai
vô hạn".
- Ảo tưởng kiểm soát/Quá tự tin (Kinh nghiệm của
Mark):
Mark, người bắt đầu đầu tư trong giai đoạn này, tin rằng đầu tư là "dễ
dàng" vì mọi thứ đều tăng giá. Sự tự tin này đã dẫn đến hành
vi kém hiệu quả: anh ta tìm những cổ phiếu "mọi người đều cho
là tuyệt vời" và mua một công ty mà anh ta "gần
như chẳng biết gì về nó" dựa trên một câu chuyện hấp dẫn
nhưng hời hợt. Anh ta không đủ tầm nhìn để hiểu rằng những kỳ vọng thành
công đó đã được phản ánh vào giá cổ phiếu.
- Hậu quả: Mặc dù tầm nhìn chuyển đổi
công nghệ đã thành hiện thực, nhiều công ty cơ sở hạ tầng đã phá sản (ví dụ:
Global Crossing, Worldcom), và các công ty lớn như Microsoft đã mất gần 15
năm để đạt mức đỉnh mới sau khi bong bóng vỡ. Mark đã học được bài học quan
trọng: một câu chuyện hấp dẫn chưa chắc đã là một khoản đầu tư tốt.
Tóm lại, ảo tưởng
kiểm soát và sự cường điệu đều đẩy nhà đầu tư vào vòng xoáy của giao dịch quá mức, theo đuổi hiệu suất ngắn hạn và canh
thời điểm thị trường. Hành vi
này là yếu tố gây gián đoạn lớn nhất cho lãi kép, khiến các nhà đầu tư thường
xuyên mua ở đỉnh thị trường và bán ở đáy, làm giảm lợi nhuận thực tế đáng kể so
với lợi nhuận của chính khoản đầu tư cơ bản. Nghiên cứu cho thấy các nhà đầu tư
có hiệu suất kém hơn danh mục đầu tư của họ tới 1,60% mỗi năm do
hành vi này.
3. Trình
bày chi tiết quy trình 5 bước để xây dựng một chiến lược đầu tư cá nhân hóa
được nêu trong Chương 9. Giải thích tầm quan trọng của từng bước, từ việc xác
định phương pháp đầu tư đến việc thiết lập cơ sở để thực hiện thay đổi cho danh
mục đầu tư của bạn.
Quy trình 5 bước
để xây dựng một chiến lược đầu tư cá
nhân hóa được trình bày chi tiết
trong Chương 9 của nguồn tài liệu là khuôn khổ giúp nhà đầu tư thiết lập một
"hợp đồng" với chính mình, kết nối các khoản đầu tư với mục tiêu tài
chính, từ đó giúp giảm thiểu sai lầm hành vi và tăng khả năng đạt được tự do
tài chính.
Chiến lược này
hướng dẫn nhà đầu tư đưa ra các quyết định quan trọng, chẳng hạn như khi nào
nên mua và bán các khoản đầu tư, cũng như tần suất tái cân bằng danh mục đầu
tư. Sự tuân thủ chiến lược đã được chứng minh là mang lại kết quả tốt hơn so
với hành động theo cảm hứng nhất thời.
Dưới đây là quy
trình 5 bước chi tiết và tầm quan trọng của từng bước:
Bước 1: Xác định
phương pháp tiếp cận tổng thể của bạn (Determine Your Overall Approach)
Mục tiêu của Bước này: Biến kết quả mục tiêu tài chính mong muốn thành một
phương pháp đầu tư cấp cao rõ ràng.
Tầm quan trọng:
- Định hướng Chiến lược: Phương pháp
tiếp cận này đặt nền tảng cho toàn bộ chiến lược đầu tư.
- Kết nối Mục tiêu và Đầu tư: Nó đảm bảo
phương pháp đầu tư phản ánh loại danh mục đầu tư cần thiết để đạt được các
mục tiêu cụ thể (ví dụ: danh mục đầu tư trị giá X đô la trong Y năm, hoặc
tạo ra thu nhập Z đô la mỗi năm).
- Đảm bảo Tính rõ ràng và Khả năng Đo lường: Cần định lượng
và ưu tiên các mục tiêu; nếu không định lượng, nhà đầu tư sẽ không thể đo
lường thành công.
- Ví dụ: Nếu mục tiêu là kiếm được 8%
mỗi năm và tiết kiệm $100.000 trong 10 năm, phương pháp có thể là "đầu
tư vào các tài sản tăng trưởng để đạt được tăng trưởng vốn trong khoảng thời
gian 10 năm".
Bước 2: Thiết lập
phân bổ tài sản của bạn (Establish Your Asset Allocation)
Mục tiêu của Bước này: Quyết định tỷ lệ vốn đầu tư được phân bổ giữa các
loại tài sản tăng trưởng (như cổ phiếu) và tài sản phòng thủ (như tiền mặt hoặc
trái phiếu).
Tầm quan trọng:
- Động lực Lớn nhất cho Lợi nhuận: Phân bổ tài
sản được các nghiên cứu chỉ ra là động lực lớn nhất cho lợi
nhuận dài hạn của danh mục đầu tư.
- Phù hợp với Mục tiêu Lợi nhuận: Nếu nhà đầu
tư cần lợi nhuận cao hơn để đạt được mục tiêu, họ sẽ cần phân bổ phần lớn
hơn vào các tài sản tăng trưởng.
- Quản lý Khả năng Chịu rủi ro: Phân bổ tài
sản được thiết kế để đạt được một mục tiêu cụ thể, dựa trên lợi nhuận yêu
cầu, qua đó tập trung vào khả năng chịu rủi ro (mức rủi
ro cần chấp nhận để đạt mục tiêu) thay vì khả năng chấp nhận rủi ro.
- Thiết lập Phạm vi Rộng: Thay vì đặt
một con số cố định (ví dụ: 80% cổ phiếu), nên đặt mục tiêu phân bổ trong một
khoảng nhất định (ví dụ: 75% đến 85% cổ phiếu) để cho phép biến động giá
hàng ngày mà không cần tái cân bằng liên tục.
Bước 3: Xác định
cạnh của bạn (Determine Your Edge)
Mục tiêu của Bước này: Xác định và ghi lại những nguồn lợi thế cạnh tranh cá
nhân (edge) mà nhà đầu tư có, giúp họ đạt được kết quả tốt hơn so với nhà đầu
tư trung bình.
Tầm quan trọng:
- Tận dụng Lợi thế Cá nhân: Nhà đầu tư cần
suy nghĩ về lợi thế hành vi (kiểm soát cảm xúc) và lợi thế cấu trúc (tập
trung vào dài hạn và không chịu áp lực ngắn hạn của ngành).
- Định hướng Chiến lược Lựa chọn Chứng khoán: Lợi thế cạnh
tranh xác định phương tiện đầu tư nào là hợp lý (ví dụ: không có lợi thế
nên chọn đầu tư thụ động; có lợi thế hành vi/cấu trúc có thể chọn cổ phiếu
riêng lẻ hoặc ETF/quỹ chủ động có kỷ luật).
- Duy trì Kỷ luật: Nếu không có
lợi thế (như thông tin hay phân tích), lời khuyên là nên đầu tư thụ động,
mua quỹ chỉ số hoặc ETF và duy trì sự nhất quán (trung bình chi phí đô
la). Nếu không có lợi thế, nhà đầu tư càng đầu tư ít càng tốt.
Bước 4: Xác định
tiêu chí lựa chọn bảo mật của bạn (Determine Your Security Selection Criteria)
Mục tiêu của Bước này: Xây dựng một bộ quy tắc đơn giản và cụ thể để lựa
chọn các khoản đầu tư (cổ phiếu, quỹ, ETF) nhằm thu hẹp phạm vi lựa chọn từ
hàng ngàn tùy chọn có sẵn.
Tầm quan trọng:
- Loại bỏ Sự choáng ngợp và Thiên kiến: Tiêu chí rõ
ràng giúp loại bỏ ngay lập tức những khoản đầu tư không phù hợp với mục
tiêu hoặc chiến lược, giảm thiểu tình trạng tê liệt phân tích (analysis
paralysis).
- Ngăn chặn Hành vi Cảm xúc: Hướng dẫn
này đóng vai trò là điểm tựa khi thị trường giảm điểm hoặc khi nhà đầu tư
bị cám dỗ bởi tâm lý FOMO (sợ bỏ lỡ) hoặc thiên kiến gần đây.
- Đảm bảo Sự phù hợp: Tiêu chí này
đảm bảo rằng mỗi khoản đầu tư được chọn đều phù hợp với mục tiêu, hoàn cảnh
cá nhân (như thuế và chi phí giao dịch), và lợi thế cạnh tranh của nhà đầu
tư.
- Ví dụ về Tiêu chí: Nhà đầu tư
có thể quyết định chỉ đầu tư vào ETF chỉ số có phí thấp nhất hoặc chỉ mua
các công ty chất lượng cao, không theo chu kỳ, có lợi thế cạnh tranh và trả
cổ tức tăng trưởng.
Bước 5: Thiết lập
cơ sở để thực hiện thay đổi cho danh mục đầu tư của bạn (Establish the Basis
for Making Changes to Your Portfolio)
Mục tiêu của Bước này: Thiết lập các quy tắc có cấu trúc, giới hạn việc thay
đổi danh mục đầu tư chỉ khi cần thiết và theo lý trí, nhằm ngăn chặn hành vi
giao dịch quá mức.
Tầm quan trọng:
- Giảm thiểu Sai lầm Hành vi: Việc này
cung cấp cấu trúc cho việc ra quyết định hợp lý về doanh thu danh mục đầu
tư. Các quyết định giao dịch dựa trên niềm tin có cơ hội tốt hơn sẽ dễ
dàng bị ảnh hưởng bởi thiên kiến gần đây và thường dẫn đến kết quả kém hiệu
quả.
- Xác định Điều kiện Tái cân bằng: Nhà đầu tư cần
xác định rõ ràng các điều kiện để tái cân bằng danh mục đầu tư (ví dụ: khi
phân bổ tài sản chênh lệch quá 5% so với mục tiêu).
- Đánh giá Luận điểm Đầu tư: Nó yêu cầu
nhà đầu tư chỉ bán một khoản đầu tư khi nó không còn đáp ứng được luận điểm
ban đầu hoặc tiêu chí lựa chọn chứng khoán, thay vì bán vì khoản đầu tư đó
đang gặp khó khăn ngắn hạn.
- Quản lý Thay đổi Hoàn cảnh: Cung cấp
khuôn khổ để tinh chỉnh chiến lược khi hoàn cảnh cá nhân thay đổi (ví dụ:
đạt được mục tiêu hoặc thay đổi độ tuổi).
- Thực hành Kỷ luật: Mark, ví dụ,
thiết lập quy tắc đợi ít nhất một tuần trước khi bán bất kỳ cổ phiếu nào để
đảm bảo quyết định không bị chi phối bởi cảm xúc.
4. Thảo
luận về sự khác biệt giữa "năng lực chịu rủi ro" và "khả năng
chấp nhận rủi ro". Tại sao các tác giả cho rằng việc tập trung vào năng lực
chịu rủi ro, vốn gắn liền với mục tiêu tài chính, lại quan trọng hơn đối với
thành công lâu dài của nhà đầu tư?
Sự khác biệt giữa "năng lực chịu rủi ro" (Risk Capacity) và "khả
năng chấp nhận rủi ro" (Risk Tolerance) là một khái niệm cốt lõi trong triết lý đầu tư cá
nhân hóa của các tác giả. Các tác giả lập luận rằng việc nhà đầu tư tập trung
vào năng lực chịu rủi ro là yếu tố quyết định để đạt được thành công tài chính
lâu dài.
Dưới đây là sự
thảo luận chi tiết về hai khái niệm này và lý do tại sao các tác giả ưu tiên
năng lực chịu rủi ro:
1. Khả năng Chấp
nhận Rủi ro (Khả năng chịu đựng Rủi ro)
Khả năng chấp nhận
rủi ro (Risk Tolerance), thường được đánh giá thông qua các bảng câu hỏi về khả
năng chịu rủi ro (RTQ), được định nghĩa là mức độ biến động mà nhà đầu tư có thể chịu đựng được.
Đặc
điểm và Hạn chế:
- Tập trung vào Cảm xúc và Biến động: Khả năng chấp
nhận rủi ro liên quan đến cách một cá nhân cảm nhận về sự biến động
giá cả. Đối với các nhà đầu tư chuyên nghiệp, "rủi ro" chính là
sự biến động (mức độ dao động giá của danh mục đầu tư).
- Thiếu chính xác và Bối cảnh: Các bảng câu
hỏi về khả năng chịu rủi ro (RTQ) thường ngắn gọn, chỉ từ tám đến mười câu
hỏi, và được thiết kế để đo lường mức độ biến động mà bạn có thể chịu đựng.
Tuy nhiên, các nhà đầu tư không thể thực sự biết mình sẽ phản ứng thế nào
trong một tình huống căng thẳng mang tính giả định, vì quyết định thường bị
ảnh hưởng bởi cảm xúc.
- Không gắn liền với Mục tiêu: Vấn đề lớn
nhất là việc phân bổ tài sản dựa trên khả năng chấp nhận rủi ro hoàn
toàn không liên quan gì đến mục tiêu đầu tư hoặc lợi nhuận bạn cần
đạt được. Việc tập trung vào cảm giác của nhà đầu tư có thể dẫn đến việc
phân bổ tài sản lệch lạc về mức độ ngại rủi ro.
2. Năng lực Chịu
Rủi ro (Risk Capacity)
Ngược lại, năng
lực chịu rủi ro là mức độ rủi ro mà nhà đầu tư cần phải chấp nhận để đạt được mục tiêu tài chính.
Đặc
điểm và Vai trò:
- Tập trung vào Mục tiêu Tài chính: Năng lực chịu
rủi ro tập trung vào rủi ro quan trọng nhất mà nhà đầu tư
phải đối mặt: không đạt được mục tiêu. Điều này có nghĩa
là không có đủ tiền trong tương lai để nghỉ hưu đúng hạn hoặc phải thay đổi
lối sống để tiết kiệm lâu dài.
- Tính toán Dựa trên Toán học: Khả năng chịu
rủi ro được đánh giá thông qua quy trình đặt mục tiêu. Nó cho phép nhà đầu
tư tính toán tỷ suất lợi nhuận cần thiết (required
return) để đạt được mục tiêu. Lợi nhuận cần thiết này chính là kim chỉ nam
giúp lựa chọn phân bổ tài sản.
3. Tại sao Tập
trung vào Năng lực Chịu Rủi ro Lại Quan trọng hơn
Các tác giả cho
rằng việc tập trung vào năng lực chịu rủi ro (yếu tố gắn liền với mục tiêu tài
chính) quan trọng hơn đối với thành công lâu dài của nhà đầu tư vì những lý do
sau:
A.
Rủi ro Lớn nhất là Không Đạt được Mục tiêu
Nếu nhà đầu tư coi
biến động giá là rủi ro chính, họ sẽ chọn các tài sản phòng thủ (như tiền mặt
hoặc trái phiếu) để giảm biến động. Tuy nhiên, trong dài hạn, các tài sản phòng
thủ này có lợi nhuận thực tế (đã
điều chỉnh lạm phát) thấp nhất
so với các loại tài sản khác.
- Nếu chỉ giữ
tiền mặt, bạn có thể phải tiết kiệm hơn 47% tiền lương trong nhiều thập kỷ
để đạt được mục tiêu hưu trí.
- Việc mua một
khoản tiền gửi có kỳ hạn lãi suất danh nghĩa 3,5% có thể loại bỏ biến động
(theo định nghĩa của ngành tài chính) nhưng chắc chắn sẽ không đáp
ứng được mục tiêu nghỉ hưu nếu tỷ suất lợi nhuận cần thiết cao
hơn.
- Các tác giả
nhấn mạnh rằng rủi ro thực sự đối với nhà đầu tư dài hạn là không
đạt được lợi nhuận thực tế đủ cao để đạt được mục tiêu. Việc đầu
tư quá nhiều vào trái phiếu hoặc tiền mặt để giảm biến động sẽ đặt mục
tiêu dài hạn vào tình thế nguy hiểm.
B.
Định hướng cho Phân bổ Tài sản Hợp lý
Năng lực chịu rủi
ro (tức là tỷ suất lợi nhuận cần thiết đã được tính toán) là nền tảng để xem
xét rủi ro. Nó cho nhà đầu tư biết liệu họ cần phân bổ phần lớn danh mục đầu tư
vào tài sản tăng trưởng (như cổ phiếu) hay tài sản phòng thủ.
- Ví dụ, nếu
Shani làm theo lời khuyên của bảng câu hỏi khả năng chấp nhận rủi ro, cô ấy
sẽ được xếp vào nhóm "cân bằng" với 50% tài sản tăng trưởng và
50% tài sản phòng thủ. Tuy nhiên, nếu áp dụng năng lực chịu rủi ro, cô ấy
nhận ra mức lợi nhuận đó không đủ cao để đạt được mục tiêu nghỉ hưu, mặc
dù cô ấy là người ngại rủi ro.
- Khả năng chịu
rủi ro đảm bảo rằng chiến lược đầu tư được thiết kế để mang lại cơ
hội hợp lý để đạt được mục tiêu.
C.
Giúp Kiểm soát Hành vi (Lợi thế Hành vi)
Việc hiểu rõ đánh
đổi giữa rủi ro (theo nghĩa biến động) và phần thưởng (lợi nhuận cao hơn) sẽ
cung cấp một điểm tựa vững chắc khi thị trường biến động.
- Khi thị trường
giảm, cảm xúc mách bảo nhà đầu tư bán ra. Nhưng nếu nhà đầu tư biết tỷ suất
lợi nhuận mong muốn của họ đã tăng lên do thị trường giảm,
điều này báo hiệu rằng họ cần tiếp tục đầu tư vào các tài sản tăng trưởng.
- Việc có mục
tiêu rõ ràng và cấu trúc chiến lược (dựa trên năng lực chịu rủi ro) cung cấp
một khuôn khổ lý trí để chống lại sự cám dỗ hành động
theo cảm xúc. Bằng cách này, nhà đầu tư có thể tận dụng lợi thế hành vi
(kiểm soát cảm xúc) và cấu trúc (tập trung vào dài hạn).
5. Giải
thích tại sao các tác giả cho rằng việc trả hết nợ thế chấp so với đầu tư không
phải là một quyết định đơn giản. Phân tích khái niệm "tỷ lệ vượt rào"
và các yếu tố (như thuế và các phương tiện tiết kiệm ưu đãi) ảnh hưởng đến
quyết định này như thế nào.
Dựa trên nguồn tài
liệu, các tác giả cho rằng việc quyết định nên dùng tiền tiết kiệm để trả hết nợ thế chấp (trả trước) hay đầu
tư thêm không phải là một quyết
định đơn giản, mà là một sự đánh đổi phức tạp liên quan đến tài chính, tâm lý và thuế.
Đây là một quyết
định quan trọng bởi vì nợ thế chấp thường là khoản chi tiêu lớn nhất của hầu hết mọi người. Việc trả hết nợ sẽ loại bỏ một khoản chi phí
lớn, mang lại sự tự do và nhiều lựa chọn
hơn. Tuy nhiên, việc đầu tư có
thể mang lại lợi nhuận cao hơn trong dài hạn.
1. Tại sao đây
không phải là một Quyết định Đơn giản
Quyết định này
không đơn giản vì nó đòi hỏi sự cân nhắc giữa kết quả được đảm bảo (trả hết nợ)
và lợi nhuận tiềm năng nhưng không chắc chắn (đầu tư):
- Tính đảm bảo vs. Tính không chắc chắn:
- Trả hết thế chấp: Đây là một
chiến lược mang lại kết quả được đảm bảo và sự an
toàn tài chính cùng với sự an tâm về mặt tâm lý. Khi bạn trả hết
nợ, bạn tiết kiệm được một lượng tiền lãi suất cụ thể.
- Đầu tư: Quyết định đầu tư phụ thuộc
vào lợi nhuận trong tương lai là không thể biết trước. Nếu
bạn có thể kiếm được lợi nhuận cao hơn chi phí lãi suất thế chấp (tỷ lệ
vượt rào), việc đầu tư sẽ có lợi hơn về mặt toán học, nhưng kết quả này
không được đảm bảo.
- Chi phí cơ hội và Lãi kép:
- Việc trả hết
nợ thế chấp theo từng giai đoạn sẽ không mang lại lợi ích gì cho đến khi
bạn thực hiện khoản thanh toán cuối cùng.
- Nếu bạn chọn
trả hết nợ thế chấp trước rồi mới đầu tư (tuần tự), bạn có thể bỏ
lỡ 20 năm lợi nhuận kép từ đầu tư cổ phiếu, điều này là một sự
đánh đổi lớn.
2. Phân tích Khái
niệm "Tỷ lệ Vượt rào" (Hurdle Rate)
Tỷ lệ vượt rào là công cụ phân tích mà các tác giả đề xuất sử dụng
để đưa ra quyết định sáng suốt.
- Định nghĩa: Tỷ lệ vượt
rào là mức lợi nhuận chuẩn mà khoản đầu tư phải vượt qua
để việc đầu tư trở nên đáng giá, thay vì sử dụng số tiền đó để trả nợ thế
chấp.
- Cách tính Cơ bản: Về cơ bản, tỷ
lệ vượt rào được tính bằng lãi suất thế chấp của bạn. Nếu
bạn tin rằng mình có thể kiếm được lợi nhuận sau thuế cao hơn lãi suất thế
chấp, thì nên đầu tư.
3. Các Yếu tố Ảnh
hưởng đến Quyết định (và Tỷ lệ Vượt rào)
Các yếu tố quan
trọng nhất làm tăng đáng kể tỷ lệ vượt rào (khiến việc trả nợ thế chấp trở nên
hấp dẫn hơn về mặt tài chính thuần túy) là thuế và khả năng tiếp cận các phương
tiện tiết kiệm ưu đãi:
A.
Thuế (Tax)
Thuế làm cho tỷ lệ
vượt rào cao hơn:
- Trả hết nợ thế chấp được miễn thuế: Lợi ích từ
việc trả hết nợ thế chấp (tiền lãi bạn tiết kiệm được) là hoàn toàn được
miễn thuế.
- Đầu tư phải chịu thuế: Lợi nhuận từ
đầu tư (cổ tức hoặc lãi vốn) đều phải chịu thuế thu nhập cá nhân.
Vì đầu tư phải
chịu thuế trong khi trả nợ thì không, khoản đầu tư phải đạt được một tỷ suất
lợi nhuận trước thuế cao hơn đáng kể so với lãi suất thế chấp để bù đắp cho
phần thuế bị khấu trừ.
- Ví dụ minh họa tác động của thuế:
- Nếu lãi suất
thế chấp là $R$.
- Một người
thuộc nhóm thuế suất biên 37% sẽ cần kiếm được lợi nhuận
7,8% để đầu tư có giá trị hơn việc trả nợ thế chấp.
- Một người
thuộc nhóm thuế suất biên 45% sẽ cần kiếm được lợi nhuận
8,3%.
B.
Các Phương tiện Tiết kiệm Ưu đãi (Tax-advantaged savings vehicles)
Các phương tiện ưu
đãi thuế có thể làm giảm tỷ lệ vượt rào (khiến đầu tư hấp dẫn hơn):
- Nếu nhà đầu
tư sử dụng các phương tiện tiết kiệm ưu đãi thuế như quỹ hưu trí
(superannuation/401k), họ có thể giảm đáng kể nghĩa vụ thuế và tỷ lệ vượt
rào.
- Đối với những
người thuộc nhóm thu nhập cao (ví dụ: nhóm thuế suất 45%), việc đóng góp
vào quỹ hưu trí (đóng góp ưu đãi) thậm chí có thể khiến tỷ lệ vượt
rào trở nên âm về mặt thực tế. Trong những trường hợp này, việc
đóng góp hưu trí gần như chắc chắn sẽ vượt trội hơn việc
trả trước thế chấp.
C.
Các Yếu tố Khác
- Tính khí cá nhân: Nếu nhà đầu
tư cảm thấy thoải mái hơn với kết quả được đảm bảo, việc trả nợ thế chấp sẽ
phù hợp với tính khí của họ hơn, mang lại sự an toàn và an tâm.
- Lãi suất cố định so với biến đổi: Quyết định đầu
tư sẽ dễ dàng hơn nếu lãi suất thế chấp được cố định trong suốt thời hạn
vay (như thế chấp 30 năm ở Mỹ, điều mà Shani ưa thích) vì điều này giúp cố
định chi phí thế chấp. Ở Úc, nơi lãi suất thường cố định ngắn hạn hơn, việc
mô hình hóa các kịch bản lãi suất tăng là cần thiết.
Tóm lại, quyết
định này là một sự cân bằng giữa việc loại bỏ một khoản nợ đắt đỏ (đảm bảo lợi
nhuận) và theo đuổi lợi nhuận cao hơn trên thị trường (rủi ro cao hơn). Việc
tính toán tỷ lệ vượt rào đã điều chỉnh theo thuế giúp nhà đầu tư đưa ra quyết
định hợp lý dựa trên hoàn cảnh tài chính cụ thể của họ.