Tóm tắt chi tiết: "Nghệ thuật thiêng
liêng của sự chậm lại" của AC Seiple
Tài liệu này tổng hợp các chủ đề chính, ý
tưởng cốt lõi và thông tin quan trọng từ các trích đoạn của cuốn sách
"Nghệ thuật Thiêng liêng của việc Chậm lại" của AC Seiple. Cuốn sách
khám phá một phương pháp tiếp cận toàn diện để chăm sóc tâm hồn, nhấn mạnh tầm
quan trọng của việc làm chậm lại, lắng nghe cơ thể và nuôi dưỡng các khía cạnh
bên trong của con người.
I. Chủ đề cốt lõi: Chậm lại, lắng nghe và chăm
sóc
AC Seiple giới thiệu một phương pháp ba bước
để chăm sóc tâm hồn: chậm lại, lắng nghe và chăm sóc. Đây không phải là
một quy trình tuyến tính mà là một lời mời gọi liên tục để tương tác với thế
giới nội tâm.
·
Chậm
lại: Trong một thế giới đề
cao tốc độ và năng suất, việc chậm lại thường được coi là khó khăn, thậm chí
"không hấp dẫn" hoặc "rủi ro". Tuy nhiên, đó là bước đầu
tiên thiết yếu để tạo không gian cho việc kết nối sâu sắc hơn với bản thân. Tác
giả nhấn mạnh rằng việc chậm lại không có nghĩa là dừng hẳn hoặc lười biếng, mà
là thay đổi nhịp độ để nhận ra những gì đang diễn ra bên trong.
·
Trích
dẫn: "Trong một thế
giới đề cao tốc độ và năng suất, Nghệ thuật Chậm lại Thiêng liêng mang đến chốn
bình yên cho những ai khao khát tìm kiếm sự bình yên và vun đắp sức bật."
(Kimberly Miller)
·
Trích
dẫn: "Trớ trêu thay,
nhịp điệu thiêng liêng mà bà đề cao lại bắt đầu bằng việc chậm lại. Chậm lại
đi. Bạn có nghe thấy không?" (Chuck DeGroat)
·
Trích
dẫn: "Chậm lại tạo
không gian để điều chỉnh cơ thể và chăm sóc tâm hồn. Vấn đề là, đối với nhiều
người trong chúng ta, cuộc sống diễn ra nhanh chóng, và chúng ta không quen với
nhịp điệu chậm hơn."
·
Lắng
nghe: Lắng nghe không chỉ
là suy nghĩ lý trí mà còn là việc điều chỉnh các tín hiệu từ cơ thể, cảm xúc và
các "phần" bên trong. Điều này liên quan đến việc nhận thức được
"neuroception" (khả năng tiềm thức của cơ thể để phát hiện an toàn
hoặc mối đe dọa) và cách nó ảnh hưởng đến các phản ứng của chúng ta.
·
Trích
dẫn: "Nhưng nếu tôi
nói với bạn rằng những gì đang diễn ra bên trong chúng ta không nhất thiết là
đang cố gắng làm phức tạp cuộc sống của chúng ta thì sao? Và nếu sự bình yên,
chữa lành và thay đổi mà chúng ta khao khát nhất có thể không đến từ việc bỏ
ngoài tai những tiếng ồn khó chịu, mà thay vào đó, từ việc chậm lại và lắng
nghe thì sao?"
·
Trích
dẫn: "Khi chúng ta
chậm lại và học cách lắng nghe và hướng đến những gì đang diễn ra bên trong,
chúng ta có thể tạo ra những kết nối giữa bộ não tư duy của mình và tất cả các
mạch khác bên trong chúng ta."
·
Chăm
sóc: Khi đã lắng nghe và
hiểu được các khía cạnh bên trong, việc chăm sóc chúng là rất quan trọng. Điều
này bao gồm việc nhận ra rằng mọi khía cạnh của con người chúng ta đều
"thiêng liêng" và xứng đáng được chăm sóc, ngay cả những phần bị tổn
thương hoặc lãng quên.
·
Trích
dẫn: "Nghệ thuật chậm
lại thiêng liêng là một lời mời gọi kịp thời và đầy cảm thông để nuôi dưỡng và
chăm sóc không chỉ những vết thương mà còn cả sự trọn vẹn của chúng ta."
(Aundi Kolber)
·
Trích
dẫn: "Mọi khía cạnh
trong toàn bộ con người bạn đều thiêng liêng, bất kể bất kỳ khía cạnh nào trong
số đó bị lãng quên hay bác bỏ." (AC Seiple)
II. Kết nối toàn diện giữa tâm trí, cơ thể và
tâm hồn
Một ý tưởng trung tâm của cuốn sách là chúng
ta là những thực thể đa diện, thống nhất, không thể tách rời tâm trí, cơ
thể và tâm hồn.
·
Vượt
ra ngoài bộ não tư duy:
Tác giả lập luận rằng chúng ta còn hơn cả bộ não tư duy. Nhiều người trong
chúng ta đã được dạy để bỏ qua phản hồi từ cơ thể và cảm xúc, nhưng điều này
dẫn đến sự mất kết nối.
·
Trích
dẫn: "Chúng ta còn
hơn cả bộ não tư duy của mình. Chúng ta là một tấm thảm đa diện của trái tim,
tâm trí, cơ thể, tâm hồn, và nhiều hơn nữa - tất cả được gói gọn trong một thực
thể thống nhất và hiện thân."
·
Hệ
thần kinh tự chủ và neuroception: Cuốn sách giải thích rằng 80% giao tiếp qua dây thần kinh phế
vị (từ cơ thể đến não) ảnh hưởng đến cách chúng ta trải nghiệm căng thẳng, thư
giãn và tương tác. "Neuroception" là khả năng tiềm thức của cơ thể để
quét tìm mối đe dọa hoặc an toàn, tự động kích hoạt các phản ứng.
·
Trích
dẫn: "Trên thực tế,
80% giao tiếp thông qua dây thần kinh phế vị... được truyền từ dưới lên, từ cơ
thể đến não."
·
Trích
dẫn: "Nhà nghiên cứu
Stephen Porges gọi quá trình này là neuroception (neuro nghĩa là não +
perception). Chúng ta có thể hình dung quá trình này như một máy quét tiềm thức
hoạt động 24/7, luôn cố gắng xác định mức độ an toàn của chúng ta tại bất kỳ
thời điểm nào."
·
Ba
trạng thái tự chủ: Hệ thần kinh tự chủ
điều chỉnh chúng ta qua ba trạng thái chính:
1.
Trạng
thái an toàn (Ventral Vagal): Được neo giữ, kết nối, cởi mở, linh hoạt.
2.
Trạng
thái căng thẳng (Sympathetic): Kích hoạt để hành động (chiến đấu/bỏ chạy), tăng năng lượng,
suy nghĩ và cảm xúc dồn nén.
3.
Trạng
thái tắt máy (Dorsal Vagal): Quá tải, tê liệt, bất động, cảm thấy cạn kiệt năng lượng hoặc
hy vọng.
·
Trích
dẫn: "Chúng ta đang
tìm kiếm những tín hiệu để xác định mình đang ở trạng thái nào trong ba trạng
thái sau: (1) Chúng ta có được neo giữ trong sự an toàn không? (2) Chúng ta có
được kích hoạt trong căng thẳng không? hoặc (3) Chúng ta có bị choáng ngợp đến
mức tắt máy không?"
·
Các
chiến lược bảo vệ: Cơ thể chúng ta sử
dụng các chiến lược phòng thủ như chiến đấu, bỏ chạy, nịnh hót, tìm kiếm,
đóng băng, ngã gục, và phân mảnh để tự bảo vệ. Những phản ứng này là bản
năng và xảy ra trước khi bộ não tư duy kịp phản ứng.
·
Trích
dẫn: "Những phản ứng
này đến từ trí tuệ bẩm sinh của cơ thể và được thiết kế để giúp chúng ta an
toàn."
·
Sự
hình thành tâm hồn và kinh nghiệm sống: Các trải nghiệm trong quá khứ, đặc biệt là chấn thương và mất
mát, định hình "neuroception" của chúng ta và ảnh hưởng đến cách
chúng ta phản ứng trong hiện tại. Ngay cả những điều chúng ta không nhớ một
cách có ý thức cũng được ghi nhớ trong cơ thể.
·
Trích
dẫn: "Bởi vì cơ thể
chúng ta được lập trình để giúp chúng ta sinh tồn, chúng ghi nhớ những trải
nghiệm đau đớn và mất mát và cố gắng giúp chúng ta tránh những mối đe dọa tương
tự trong tương lai."
III. Cách tiếp cận các "phần" bên
trong và câu chuyện của chúng
Cuốn sách sử dụng khái niệm "các
phần" (parts) để chỉ các khía cạnh đa diện của bản thể chúng ta, mỗi phần
có những câu chuyện, quan điểm và chiến lược bảo vệ riêng.
·
Tò
mò và lòng trắc ẩn: Thay vì phán xét hoặc
cố gắng loại bỏ các "phần" gây ra vấn đề, tác giả khuyến khích tiếp
cận chúng bằng sự tò mò và lòng trắc ẩn. "Nhà phê bình nội tâm" hay
sự tự xấu hổ là những rào cản lớn cần được thấu hiểu.
·
Trích
dẫn: "Điều khiến tôi
cảm thấy như một quả anh đào trên đỉnh của tất cả sự khó chịu này là khi cơ thể
tôi ngã xuống đất, kêu lên, Phải dừng lại!, tôi không có lựa chọn nào khác
ngoài việc chậm lại hay dừng lại. Cơ thể tôi đã quyết định thay tôi."
(Kinh nghiệm của tác giả)
·
Trích
dẫn: "Khi chúng ta
tin chắc rằng điều gì đó hoặc ai đó đang gây rắc rối, ngay cả khi chúng ta tin
rằng vấn đề là do chính mình, chúng ta sẽ không thấy vui nếu ai đó cho rằng
người được cho là chỉ trích này có ý tốt."
·
Câu
chuyện nội tâm: Mỗi "phần"
mang theo một câu chuyện đã định hình cách nó phản ứng. Việc khai thác những
câu chuyện này giúp chúng ta hiểu logic đằng sau các hành động của chúng và
giải quyết những vết thương cũ.
·
Trích
dẫn: "Một khi tôi
hiểu được cách phần này trong tôi nhìn nhận thế giới, dựa trên câu chuyện cũ mà
cô ấy nghĩ mình vẫn đang sống trong đó, tôi có thể tiến về phía cô ấy, xoa dịu
nỗi sợ hãi và những vết thương đang đè nặng lên cô ấy."
·
Độ
tuổi bên trong: Các "phần"
có thể mang theo ký ức và quan điểm của các phiên bản trẻ hơn của chúng ta,
phản ứng với các tác nhân kích hoạt hiện tại như thể chúng vẫn đang sống trong
quá khứ.
·
Trích
dẫn: "Bất kể tuổi
tác, chúng ta vẫn mang trong mình mọi phiên bản của chính mình từ những năm
tháng tuổi trẻ."
IV. Tâm linh và sự hiện thân
Cuốn sách tích hợp sâu sắc tâm linh, đặc biệt
là từ truyền thống Do Thái-Thiên Chúa giáo, với các khái niệm trị liệu, nhấn
mạnh rằng tâm linh không tách rời khỏi trải nghiệm cơ thể.
·
Tâm
linh toàn diện: Các tác giả Thi Thiên
cổ đại đã thể hiện một tâm linh toàn diện, mô tả mối liên hệ sâu sắc giữa cơ
thể và tâm hồn trong tiếng kêu than và ngợi khen.
·
Trích
dẫn: "Các tác giả Thi
Thiên không giới hạn đời sống tâm linh của họ trong bộ não suy nghĩ hay chỉ sử
dụng thân xác như một phương tiện để đạt được mục đích khi họ thực hành các
nghi thức tâm linh."
·
Trích
dẫn: "Tâm linh của
tôi không tách biệt với những gì đang diễn ra trong cơ thể. Trạng thái của hệ
thần kinh tự chủ lại đan xen một cách bí ẩn với trạng thái tâm hồn tôi."
·
Thương
xót của Chúa: Tác giả nhấn mạnh
lòng thương xót của Chúa được thể hiện qua từ "tử cung" trong tiếng
Do Thái, mô tả sự chăm sóc dịu dàng của người mẹ. Đồng thời, Chúa Kitô cũng
"xúc động vì lòng trắc ẩn", một từ Hy Lạp (splanchnizomai) nghĩa là
cảm nhận sâu sắc trong nội tạng.
·
Trích
dẫn: "Danh từ gốc của
từ tiếng Do Thái có nghĩa là thương xót này là từ 'tử cung' —mô tả hình ảnh một
người mẹ đáp lại tiếng khóc của con mình bằng sự chăm sóc dịu dàng."
·
Trích
dẫn: "Khi chúng ta
đọc trong các sách Phúc Âm rằng Chúa Kitô đã xúc động vì lòng trắc ẩn, động từ
tiếng Hy Lạp được sử dụng—splanchnizomai —theo nghĩa đen có nghĩa là xúc động
đến mức bạn cảm nhận được điều đó một cách sâu sắc trong sâu thẳm con người mình,
sâu thẳm trong các cơ quan nội tạng."
·
Hiện
diện khuôn mặt (Face-Presence): Khái niệm "khuôn mặt" và "sự hiện diện"
trong tiếng Do Thái được liên kết, cho thấy rằng việc hướng khuôn mặt về phía
người khác là trao đi sự hiện diện của mình. Điều này cũng áp dụng cho mối quan
hệ của chúng ta với Chúa và cách chúng ta tương tác với các "phần"
bên trong.
·
Trích
dẫn: "Trong tiếng Do
Thái, từ mà chúng ta dịch là 'khuôn mặt' cũng chính là từ mà chúng ta dịch là
'sự hiện diện'."
V. Khám phá những chuyển động mới và phát
triển
Mục tiêu của việc chậm lại, lắng nghe và chăm
sóc là để khám phá những "chuyển động mới" trong cuộc sống, vượt ra
khỏi các khuôn mẫu phản ứng cũ.
·
Chu
kỳ hài lòng: Tác giả giới thiệu
khái niệm nhường nhịn, đẩy, vươn tới, giữ và kéo như những chuyển động
cơ bản mà chúng ta học được từ nhỏ. Khi được neo giữ trong an toàn, chúng ta có
thể thực hiện những chuyển động này một cách tự do và linh hoạt hơn.
·
Nhường
nhịn: Thả lỏng và thư giãn
hoàn toàn, cảm thấy an toàn khi "chỉ đơn giản là tồn tại".
·
Đẩy: Khám phá sự độc lập và ranh giới từ vị trí an
toàn.
·
Vươn
tới: Thể hiện sự tò mò và
chấp nhận rủi ro để kết nối.
·
Giữ
và kéo: Đưa những gì khao
khát đến gần và giữ chặt.
·
Linh
hoạt và vui chơi: Khả năng chuyển đổi
linh hoạt giữa các trạng thái tự chủ (an toàn, căng thẳng, tắt máy) là dấu hiệu
của sự khỏe mạnh. Vui chơi và các hoạt động thể chất có ý thức (chuyển động
chánh niệm) giúp giải phóng căng thẳng và cho phép các "phần" bên
trong cảm thấy an toàn để tham gia vào những chuyển động mới.
·
Trích
dẫn: "Điều tuyệt vời
là chúng ta vốn đã được thiết kế cho loại chuyển động này. Bộ não và cơ thể
chúng ta biết cách duy trì các trạng thái hỗn hợp."
·
Trích
dẫn: "Vui chơi cũng
mời gọi những phần dễ bị tổn thương hơn của bản thân ló đầu ra và tận hưởng
khoảnh khắc hiện tại."
·
Trồng
hạt giống (Vườn bên trong):
Việc chăm sóc tâm hồn được ví như chăm sóc một khu vườn, đòi hỏi sự kiên nhẫn,
dinh dưỡng và nhận thức về các "cây" (các phần) khác nhau bên trong.
Mục tiêu không chỉ là sống sót mà còn là "phát triển" một cách thịnh
vượng.
·
Trích
dẫn: "Tôi thích nghĩ
về việc chăm sóc lâu dài cho những tầng sâu thẳm trong tâm hồn mình như việc
chăm sóc một khu vườn hay một địa hình nào đó."
·
Trích
dẫn: "Chúng ta không
đổ lỗi cho một chiếc lá héo úa vì không chăm sóc bản thân. Thay vào đó, chúng
ta hiểu rằng nếu không có đủ ánh sáng mặt trời, nước hoặc chất dinh dưỡng trong
đất, sự phát triển và sức khỏe sẽ bị cản trở."
VI. Các công cụ và thực hành
Cuốn sách cung cấp các công cụ thực tế để hỗ
trợ hành trình này:
·
Tạm
dừng & Phát: Các lời nhắc trải
nghiệm xuyên suốt cuốn sách, khuyến khích độc giả tạm dừng, hít thở sâu, đặt
tay lên cơ thể và điều chỉnh với những gì đang diễn ra bên trong.
·
Vẽ
bản phác thảo cơ thể và bản đồ cảnh quan tự chủ: Các bài tập hình ảnh để hình dung cảm xúc và
trạng thái tự chủ trong cơ thể.
·
Đối
thoại với các "phần": Học cách lắng nghe và trò chuyện với các khía cạnh bên trong
của bản thân, bao gồm cả "nhà phê bình nội tâm".
·
Tưởng
tượng chủ động: Sử dụng trí tưởng
tượng để khám phá những khả năng mới và tạo ra những "kịch bản giả
định" về sự chữa lành và phát triển.
·
Vận
động chánh niệm và vui chơi: Khuyến khích các hoạt động thể chất để giải phóng căng thẳng và
kết nối với cơ thể.
·
Tìm
kiếm hỗ trợ: Nhấn mạnh rằng việc
tìm kiếm một không gian trị liệu an toàn hoặc một người bạn đồng hành là hữu
ích, đặc biệt khi đối mặt với những cảm xúc choáng ngợp.
Tóm lại, "Nghệ thuật Thiêng liêng của
việc Chậm lại" của AC Seiple là một lời mời sâu sắc đến việc tự khám phá
và chữa lành, dựa trên sự kết nối toàn diện giữa tâm trí, cơ thể và tâm hồn. Nó
khuyến khích độc giả chấp nhận nhịp điệu chậm hơn, lắng nghe những tiếng nói
bên trong với lòng trắc ẩn và nuôi dưỡng sự phát triển toàn diện, được neo giữ
trong an toàn và tình yêu thương.
1. Cuốn sách
định nghĩa "Nghệ thuật thiêng liêng của sự chậm lại" và mục tiêu của
nó như thế nào?
Cuốn sách "Nghệ thuật Thiêng liêng của việc Chậm
lại" được tác giả AC Seiple định nghĩa và đặt mục tiêu thông qua nhiều
phần khác nhau, nhấn mạnh vào việc chăm sóc toàn diện bản thể con người
và kết nối sâu sắc với thế giới nội tâm.
Định nghĩa "Nghệ thuật thiêng liêng của sự chậm
lại":
- Đây là một phương pháp chăm sóc tâm hồn toàn diện và
đầy lòng trắc ẩn, dẫn dắt chúng ta qua những nhịp điệu thiêng liêng
của việc chậm lại, lắng nghe và chăm sóc những phần sâu thẳm nhất trong
con người mình.
- Tác giả hình dung việc chăm sóc lâu dài cho sâu thẳm
tâm hồn như chăm sóc một khu vườn.
- Cuốn sách mời gọi độc giả chậm lại, lắng nghe và
chăm sóc – lắng nghe và chăm sóc "khu vườn xa hoa chính là bản
thể sâu thẳm nhất của bạn".
- Nó không phải là một cuốn sách tự lực thúc đẩy bạn cố
gắng hơn để đạt được kết quả, mà là một lời mời gọi tạo không gian để thoải
mái với bản thể trước khi bị cuốn vào việc làm.
- Khái niệm "tâm hồn" trong cuốn sách ám chỉ một
cảm nhận toàn diện về con người chúng ta, và "chiều sâu của tâm
hồn" là bản thể sâu thẳm nhất, kết nối chặt chẽ với toàn bộ sự tồn
tại hiện thân của chúng ta.
Mục tiêu của cuốn sách:
Mục tiêu chính của "Nghệ thuật Thiêng liêng của việc
Chậm lại" là giúp độc giả:
1.
Tìm kiếm sự
chữa lành, sự trọn vẹn và cảm giác thuộc về sâu sắc hơn bên trong chính mình. Cuốn sách là một lời mời gọi kịp thời để nuôi dưỡng và
chăm sóc không chỉ những vết thương mà còn cả sự trọn vẹn của chúng ta.
2.
Kết nối với
những khía cạnh tâm hồn cần được quan tâm.
Tác giả mời gọi bạn dừng lại và lắng nghe những chiều sâu nội tâm, đón nhận
những phần dịu dàng bên trong.
3.
Nhận ra cơ
thể và tâm hồn gắn kết chặt chẽ và xứng đáng được chăm sóc. Cuốn sách giúp độc giả nhận ra rằng chúng ta còn hơn cả bộ
não tư duy, mà là một tấm thảm đa diện của trái tim, tâm trí, cơ thể, tâm
hồn và nhiều hơn nữa, tất cả được gói gọn trong một thực thể thống nhất.
4.
Tạo ra những
kết nối giữa bộ não tư duy và tất cả các mạch khác bên trong để đánh thức toàn bộ con người chúng ta định hướng cuộc
sống theo những cách mới.
5.
Chậm lại và
tìm hiểu những khía cạnh của bản thể
để làm việc với những gì đang diễn ra bên trong mình, thay vì cảm thấy như đang
chống lại chính mình. Từ đó, khám phá cách hành động khác đi trong cuộc
sống một cách toàn tâm toàn ý và toàn thân.
6.
Khám phá các
khía cạnh đa diện của bản thân,
bao gồm các sợi nhận thức của tâm trí, các sợi cơ thể, những sợi dây tâm linh
của tâm hồn, và các mạch truyện trong câu chuyện của chúng ta.
7.
Phát triển
sâu sắc trong mọi khía cạnh con người bạn,
vì "Mọi khía cạnh trong toàn bộ con người bạn đều thiêng liêng".
8.
Thoát khỏi
suy nghĩ và đi vào cơ thể, neo giữ trong toàn bộ con người bạn.
9.
Vun đắp sự toàn
vẹn phục hồi bên trong, tạo không
gian để tương tác với thế giới xung quanh theo những cách mới mẻ và trọn vẹn.
10.
Chuyển hóa
các mối quan hệ và cộng đồng xung quanh bạn,
học cách hiện diện và đón nhận sự hiện diện của người khác, và mời gọi mọi
người tham gia vào những chuyển động mới mẻ, khơi dậy hy vọng đổi mới.
2. Các nguồn
này khám phá mối quan hệ giữa cơ thể, tâm trí, tâm hồn và đức tin để chữa lành
ra sao?
Các nguồn này khám phá mối quan hệ giữa cơ thể, tâm trí, tâm
hồn và đức tin để chữa lành theo cách tiếp cận chăm sóc toàn diện bản thể
con người, nhấn mạnh sự gắn kết mật thiết của các khía cạnh này và tầm quan
trọng của việc lắng nghe, chăm sóc chúng.
1. Sự gắn kết của Cơ thể, Tâm trí và Tâm hồn:
Cuốn sách khẳng định rằng chúng ta không chỉ là bộ não tư
duy mà là một tấm thảm đa diện gồm trái tim, tâm trí, cơ thể, tâm hồn và
nhiều hơn nữa – tất cả được gói gọn trong một thực thể thống nhất và hiện thân.
Tác giả AC Seiple mang đến một phương pháp chăm sóc tâm hồn toàn diện và đầy
lòng trắc ẩn, giúp chúng ta nhận ra rằng cơ thể và tâm hồn gắn kết chặt chẽ
và xứng đáng được chăm sóc. Khái niệm "tâm hồn" ở đây không ám
chỉ một thực thể không có thân xác mà là cảm nhận toàn diện về con người
chúng ta, và "chiều sâu của tâm hồn" là bản thể sâu thẳm nhất,
kết nối chặt chẽ với toàn bộ sự tồn tại hữu hình của chúng ta. Các tác giả Thi
Thiên cổ đại cũng thể hiện sự hiểu biết toàn diện về con người, không tách biệt
giữa cơ thể và tâm trí, hay suy nghĩ và cảm xúc.
2. Vai trò của Cơ thể trong chữa lành:
- Bộ nhớ cơ bắp và phản ứng tự động: Cơ thể chúng ta ghi nhớ những trải nghiệm đau đớn và
mất mát, hình thành "bộ nhớ cơ bắp" điều khiển các chiến lược
bảo vệ (chiến đấu, bỏ chạy, nịnh hót, tìm kiếm, đóng băng, gục ngã, phân
mảnh) khi đối mặt với căng thẳng hoặc nguy hiểm. Những phản ứng này diễn
ra tự động, bên dưới nhận thức của bộ não tư duy.
- Hệ thần kinh tự chủ:
Hệ thần kinh tự chủ điều chỉnh các chức năng vô thức của cơ thể (nhịp tim,
hơi thở, huyết áp) và điều khiển cơ thể chuyển đổi giữa các trạng thái an
toàn, căng thẳng và tắt máy (quá tải). Việc nhận ra và điều chỉnh các
trạng thái này là chìa khóa để chữa lành.
- Lắng nghe tín hiệu cơ thể: Cuốn sách khuyến khích chúng ta chậm lại và lắng
nghe những gì đang khuấy động bên trong. Đau đớn, khó chịu trong cơ
thể không phải là tiếng ồn cần bỏ qua mà là những tín hiệu giao tiếp quan
trọng. Ngược lại, việc phớt lờ phản hồi từ cơ thể và cảm xúc có thể dẫn
đến sự mất kết nối giữa con người chúng ta muốn trở thành và những gì đang
khuấy động bên trong.
- Chữa lành thông qua vận động: Cuốn sách đề xuất các "chuyển động mới"
(nhường nhịn, đẩy, vươn tới, giữ và kéo) để giúp cơ thể thoát khỏi các
khuôn mẫu phòng vệ cũ, thay thế bằng trí nhớ cơ bắp mới, được neo giữ
trong sự an toàn. Vận động chánh niệm và vui chơi là những cách hiệu quả
để kết nối với cơ thể và nuôi dưỡng sự trọn vẹn.
3. Vai trò của Tâm trí trong chữa lành:
- Thách thức các giả định: Tâm trí chúng ta mang theo những "niềm tin ăn
sâu" (embedded beliefs) và các mô hình suy nghĩ định hình quan điểm
về thế giới. Việc chữa lành đòi hỏi phải khám phá và gỡ rối những giả
định này bằng sự tò mò và lòng trắc ẩn, thay vì phán xét hoặc tự chỉ
trích.
- Kết nối não bộ tư duy với các mạch khác: Một vấn đề phổ biến là ưu tiên chức năng của bộ não tư
duy, thu hẹp bản thân xuống chỉ còn một phần nhỏ trong con người chúng ta.
Cuốn sách giúp tạo ra những kết nối giữa bộ não tư duy và tất cả các mạch
khác bên trong chúng ta để đánh thức toàn bộ con người.
- Kể lại câu chuyện (re-narrating): Việc khám phá những câu chuyện đã định hình cách các
bộ phận khác nhau trong chúng ta vận hành thông qua các chiến lược bảo vệ
giúp chúng ta hiểu lý do đằng sau các phản ứng. Bằng cách hiểu và "kể
lại" những câu chuyện này từ một góc nhìn mới, chúng ta có thể giúp
các phần bị tổn thương cảm thấy an toàn và chấp nhận những chuyển động
mới. Sức mạnh của việc hình dung và tưởng tượng cũng giúp tạo ra những khả
năng mới cho tương lai.
4. Vai trò của Tâm hồn trong chữa lành:
- Chăm sóc chiều sâu tâm hồn: Mục tiêu của cuốn sách là "chăm sóc những gì đã
bị lãng quên, đã bị thương và những khát khao ẩn giấu" trong chiều
sâu tâm hồn. Việc chăm sóc lâu dài cho sâu thẳm tâm hồn được ví như việc
chăm sóc một khu vườn.
- Sự thiêng liêng của toàn bộ bản thể: Tác giả nhấn mạnh rằng "Mọi khía cạnh trong
toàn bộ con người bạn đều thiêng liêng, bất kể bất kỳ khía cạnh nào trong
số đó bị lãng quên hay bác bỏ". Việc nhận ra sự thiêng liêng này
là nền tảng cho việc chữa lành và chấp nhận mọi phần của bản thân.
- Kết nối với tâm linh:
Tâm linh của chúng ta không tách biệt với những gì đang diễn ra trong cơ
thể và trạng thái của hệ thần kinh tự chủ đan xen một cách bí ẩn với trạng
thái tâm hồn.
5. Vai trò của Đức tin trong chữa lành (qua lăng kính Do
Thái-Thiên Chúa giáo):
- Phương pháp chữa lành dựa trên đức tin: Cuốn sách cung cấp "phương pháp chữa lành bằng cơ
thể thông qua lăng kính đức tin". Tác giả xuất thân từ nền tảng đức
tin Do Thái-Thiên Chúa giáo và tích hợp ngôn ngữ lấy cơ thể làm trung tâm
từ Thi Thiên, thách thức quan điểm nhị nguyên tách biệt thể xác và linh
hồn.
- Lòng trắc ẩn của Chúa: Đức tin được khám phá như một nguồn an ủi và chữa lành
thông qua lòng trắc ẩn của Chúa, được mô tả bằng từ tiếng Do Thái
gốc "tử cung" ( رحم ), tượng trưng cho sự chăm sóc dịu dàng của
người mẹ đáp lại tiếng khóc của con mình. Lòng trắc ẩn của Chúa Kitô
(splanchnizomai) cũng được diễn tả là một cảm giác sâu sắc, nội tạng.
- Sự hiện diện của Chúa: Đức tin mời gọi chúng ta hình dung Chúa hiện diện
cùng chúng ta, đặc biệt là với những phần kín đáo hoặc tổn thương nhất
của bản thân, mang vác những gánh nặng mà chúng ta không thể tự mình gánh
vác. Các tác giả Thi Thiên cũng liên tục cầu xin Chúa đừng ẩn mặt, khao
khát một sự hiện diện cá nhân gần gũi.
- Chấp nhận mọi trạng thái: Cuốn sách khẳng định rằng Chúa chào đón chúng ta khi
chúng ta vươn ra từ bất kỳ trạng thái thể chất nào, khao khát chăm sóc
chúng ta bất kể chúng ta đang ở đâu trong bối cảnh tự chủ của mình, khuyến
khích chúng ta không cảm thấy xấu hổ vì những phần không thể đầu hàng
trước sự chăm sóc của Chúa.
Tóm lại, các nguồn này khám phá mối quan hệ giữa cơ thể, tâm
trí, tâm hồn và đức tin như một tấm thảm được dệt nên phức tạp, nơi mỗi sợi
dây đều ảnh hưởng lẫn nhau. Việc chữa lành đạt được thông qua việc chậm
lại, lắng nghe sâu sắc những tín hiệu từ cơ thể, khám phá và tái định nghĩa
những câu chuyện nội tâm, và mở lòng đón nhận lòng trắc ẩn cũng như sự hiện
diện thiêng liêng của Chúa đối với toàn bộ bản thể thiêng liêng và hiện
thân của chúng ta.
3. Cuốn sách
này đề xuất những phương pháp thực tế nào để nuôi dưỡng sự toàn vẹn và kết nối
bên trong?
Cuốn sách "Nghệ thuật Thiêng liêng của việc Chậm
lại" đề xuất nhiều phương pháp thực tế để nuôi dưỡng sự toàn vẹn và kết
nối bên trong, tập trung vào việc chậm lại, lắng nghe và chăm sóc những
phần sâu thẳm nhất trong con người chúng ta. Các phương pháp này được đan
xen trong suốt các chương thông qua những lời mời gọi và các bài tập hướng dẫn
cụ thể.
Dưới đây là các phương pháp thực tế được đề xuất:
I. Các Nguyên tắc Chung để Nuôi dưỡng Sự Toàn vẹn và Kết
nối:
- Chậm lại, lắng nghe và chăm sóc bản thể sâu thẳm nhất: Đây là lời mời gọi cốt lõi của cuốn sách, khuyến khích
độc giả tạo không gian để thoải mái với bản thể trước khi bị cuốn vào
việc làm. Điều này bao gồm việc lắng nghe và chăm sóc "khu vườn
xa hoa chính là bản thể sâu thẳm nhất của bạn".
- Thoát khỏi suy nghĩ và đi vào cơ thể: Cuốn sách khuyến khích chúng ta neo giữ trong toàn
bộ con người mình, thay vì chỉ ưu tiên chức năng của bộ não tư duy.
Tác giả nhấn mạnh 80% giao tiếp thần kinh từ cơ thể đến não bộ, do đó việc
kết nối với các tín hiệu từ cơ thể là rất quan trọng.
- Tiếp cận thế giới nội tâm với sự tò mò và lòng trắc ẩn: Thay vì phán xét, chỉ trích hay tự làm mình xấu hổ,
cuốn sách mời gọi chúng ta khám phá và gỡ rối những giả định, niềm tin
ăn sâu bằng sự tò mò và lòng trắc ẩn. Mỗi phản ứng bên trong, dù có vẻ
"có vấn đề", đều được xem xét như một nỗ lực để giúp đỡ chúng
ta.
- Làm việc cùng với các phần bên trong thay vì chống
lại chúng: Cuốn sách giúp chúng ta hiểu
rằng các phản ứng của cơ thể (như căng thẳng, tê liệt, vội vã) không phải
là "vấn đề" mà là các chiến lược bảo vệ được thiết kế để
giữ an toàn cho chúng ta. Việc nhận ra và làm việc cùng những phần này là
chìa khóa để tiến tới sự linh hoạt và tự do hơn.
- Nhận diện và sửa chữa sự mất kết nối: Nhiều người trong chúng ta được dạy bỏ qua phản hồi từ
cơ thể và cảm xúc, dẫn đến sự mất kết nối giữa con người chúng ta muốn trở
thành và những gì đang diễn ra bên trong. Cuốn sách hướng dẫn cách chậm
lại và lắng nghe để sửa chữa sự mất kết nối này, tạo ra cầu nối giữa
bộ não tư duy và các mạch khác bên trong.
- Tích hợp tâm linh vào quá trình chữa lành: Cuốn sách khám phá phương pháp chữa lành bằng cơ
thể thông qua lăng kính đức tin, mời gọi Chúa cùng chúng ta chăm sóc
những điều sâu thẳm trong tâm hồn, hình dung Chúa đồng hành và mang vác
những gì quá nặng nề mà chúng ta không thể tự mình gánh vác.
II. Các Bài tập Thực hành Cụ thể ("Tạm dừng &
Phát"):
Cuốn sách cung cấp nhiều lời nhắc "Tạm dừng &
Phát" được lồng ghép vào các chương để khuyến khích trải nghiệm trực tiếp,
giúp chúng ta thoát khỏi suy nghĩ và hòa mình vào cơ thể. Các bài tập này có
thể được thực hiện một mình hoặc cùng với người khác.
1.
Liên hệ ban
đầu: Đặt tay lên tim và/hoặc bụng, hít
thở sâu, chú ý những gì tự nhiên xuất hiện bên trong khi suy nghĩ về việc kết
nối với chiều sâu tâm hồn, các thông điệp về cơ thể và việc chậm lại.
2.
Chậm lại: Dành một hoặc vài phút để ngồi yên, quan sát những gì xảy
ra bên trong mà không phán xét, nhận biết sự kháng cự hay dễ chịu khi chậm lại.
3.
Phản hồi: Vẽ hình que với bong bóng lời thoại, hoặc dùng đồ vật để tái
hiện các tình huống và thông điệp về cách lắng nghe (hoặc không lắng nghe) cơ
thể mình.
4.
Chuyện gì
đang xảy ra bên trong?: Vẽ hoặc
viết mô tả các cảm xúc (buồn, hạnh phúc, sợ hãi, tức giận, ghê tởm, phấn khích)
đang được trải nghiệm trong cơ thể, nhận biết nơi và cảm giác của chúng, và
điều chúng muốn "nói".
5.
Kết nối với
các gợi ý (Tín hiệu giao thông):
Đọc một câu chuyện và xác định những thời điểm nhân vật chuyển động với các tốc
độ khác nhau (nhấn ga, phanh, nhả phanh, đỗ), từ đó nhận biết các quyết định vô
thức của cơ thể.
6.
Xác định
trạng thái: Lập bản đồ vị trí trong ba trạng
thái tự chủ (an toàn, căng thẳng, tắt máy) bằng hình ảnh hoặc từ ngữ, và khám
phá cách chúng ta nhìn nhận bản thân, người khác và Chúa trong mỗi trạng thái.
7.
Quan điểm
bảo vệ: Xem xét các chiến lược bảo vệ
(chiến đấu, bỏ chạy, nịnh hót, tìm kiếm, đóng băng, gục ngã, phân mảnh) từ góc
độ logic bản năng của cơ thể, hình dung chúng như các phiên bản của chính mình
hoặc nhân vật.
8.
Mức độ cơ
bản của tôi là gì?: Trò chuyện với cơ thể về những trải
nghiệm căng thẳng và bế tắc, nhận biết "đường cơ sở" (mức độ căng
thẳng bình thường) của cơ thể và liệu nó có phải là trạng thái thư giãn hay
không.
9.
Tìm hiểu một
phần: Chọn một phần cụ thể của bản thân
(ví dụ: phần khó chịu, lo lắng, muốn làm hài lòng người khác) và dùng sự tò mò
để khám phá các khía cạnh liên quan đến phần đó qua lăng kính của các chương
trước (kháng cự khi chậm lại, cảm giác cơ thể, nơi "sống" trong ngôi
nhà nội tâm, tác động của ga/phanh, trạng thái tự chủ, chiến lược bảo vệ), sau
đó hỏi phần đó về quan điểm và mong muốn của nó.
10.
Giữ chặt: Chọn một vật dụng đại diện cho một phần bị lãng quên hoặc
bỏ rơi của bản thân, đặt nó ở nơi nó "sống" trong ngôi nhà nội tâm,
sau đó thử cầm lấy và ôm ấp nó, hỏi liệu nó có muốn được giữ và cho nó biết
rằng nó không đơn độc.
11.
Khôi phục sự
an toàn: Thực hiện các chuyển động cơ thể để
diễn tả cách cơ thể bạn chìm vào hoặc rời xa cảm giác an toàn, và hình dung các
loại an toàn bạn cần để khám phá các "chuyển động mới" (nhường nhịn,
đẩy, vươn tới, giữ và kéo).
12.
Chăn mèo
(Chăm sóc chiều sâu tâm hồn):
Suy ngẫm về cách chúng ta hình dung việc chăm sóc những phần sâu thẳm trong tâm
hồn, đặc biệt là những phần khó kết nối, và xem xét liệu việc giao phó sự chăm
sóc đó cho Chúa có mang lại sự nhẹ nhõm hay khó chịu.
13.
Tôi thấy
Chúa ở đâu?: Thu thập các vật dụng tượng trưng
cho các phần khác nhau của bản thân và Chúa, sắp xếp chúng để thể hiện cách các
phần đó nhìn nhận Chúa (xa cách, gần gũi, ẩn giấu, v.v.), và sau đó hình dung
mong muốn thay đổi mối quan hệ này.
14.
Theo dõi các
chuyển động: Suy ngẫm về những chuyển động mới
(nhường nhịn, đẩy, vươn tới, giữ và kéo) và cách chúng mang lại cảm giác an
toàn, hoặc ngược lại, nỗi đau và sự bất an.
15.
Học câu
chuyện: Tập trung vào một phần gây khó chịu
và cho phép nó "viết" hoặc "vẽ" câu chuyện của mình, khám
phá những lý do sâu xa đằng sau các chiến lược bảo vệ của nó và cách nó nhìn
nhận thế giới dựa trên quá khứ.
16.
Ngồi với
lòng thương xót: Tập trung vào những niềm tin đã ăn
sâu gây ra phản ứng khó chịu, và sau đó thử nhìn nhận những niềm tin này như thể
chúng thuộc về một người bạn yêu thương hoặc một con vật đáng yêu để khơi dậy
lòng trắc ẩn.
17.
Di chuyển tự
do: Nhớ lại các hoạt động vận động và
vui chơi yêu thích thời thơ ấu, sau đó bật nhạc và cho phép cơ thể di chuyển tự
do, mời các phần bên trong cùng tham gia.
18.
Làm vườn bên
trong: Tưởng tượng hoặc vẽ một khu vườn
với các cây đại diện cho các phần khác nhau của bản thân, suy ngẫm về nhu cầu
(nước, ánh nắng, chất dinh dưỡng) của chúng và cách chăm sóc chúng để phát
triển mạnh mẽ, bao gồm cả việc mời Chúa vào khu vườn.
III. Các Phương pháp Thực hành Khác:
- Vận động chánh niệm và vui chơi: Tác giả khuyến khích các hình thức vận động như đi bộ,
khiêu vũ, chạy nhảy để giải tỏa căng thẳng và kết nối với cơ thể một cách
tự do, vui tươi. Ngay cả việc tưởng tượng cũng có thể là một hình thức vận
động và vui chơi.
- Viết nhật ký, vẽ, và các hình thức biểu đạt sáng tạo: Các bài tập thường bao gồm việc vẽ hình que, phác thảo
cơ thể, viết nhật ký hoặc tạo hình ảnh để thể hiện những gì đang diễn ra
bên trong, giúp biến những điều trừu tượng thành hữu hình.
- Tìm kiếm sự hỗ trợ từ người khác: Cuốn sách khuyến khích mời một người bạn, người thân,
nhóm nhỏ, câu lạc bộ sách hoặc nhà trị liệu cùng khám phá các bài tập, vì
việc thử nghiệm những điều mới mẻ cùng người khác có thể hiệu quả hơn. Đặc
biệt, liệu pháp tâm lý được nhấn mạnh là một không gian an toàn để xử lý
những cảm xúc đau khổ hoặc choáng ngợp.
- Tái định hình câu chuyện và góc nhìn: Bằng cách hiểu câu chuyện đã định hình cách các bộ
phận vận hành thông qua các chiến lược bảo vệ, chúng ta có thể tái định
hình câu chuyện đó, giúp các phần tổn thương cảm thấy an toàn và chấp nhận
những chuyển động mới. Sức mạnh của sự hình dung và tưởng tượng cũng giúp
tạo ra những khả năng mới cho tương lai.
- Thực hành các "chuyển động mới": Cuốn sách giới thiệu năm chuyển động cốt lõi mà chúng
ta phát triển từ nhỏ và có thể học lại: nhường nhịn (buông xuôi,
thư giãn), đẩy (khẳng định ranh giới, tự chủ), vươn tới (tò
mò, kết nối), giữ và kéo (nắm giữ những gì mong muốn, đưa về
phía mình).
- Chấp nhận và không phán xét: Cuốn sách liên tục nhắc nhở độc giả rằng không có cách
nào "đúng" hay "sai" để cảm nhận hoặc phản ứng. Việc
chấp nhận mọi thứ đang diễn ra bên trong là một trong những cách mạnh mẽ
nhất để nuôi dưỡng hoặc khôi phục sự an toàn.
4. Khám phá mối liên hệ giữa các trạng thái tự
chủ (an toàn, căng thẳng, tắt máy) và trạng thái tâm hồn. Làm thế nào mà sự
hiểu biết này lại làm sâu sắc thêm quan điểm tâm linh của một người và thách
thức những cách truyền thống mà đức tin thường tách rời cơ thể khỏi tâm linh?
Cuốn sách "Nghệ thuật Thiêng liêng của việc Chậm
lại" khám phá mối liên hệ mật thiết giữa các trạng thái tự chủ của cơ thể
(an toàn, căng thẳng, tắt máy) và trạng thái tâm hồn theo một cách tiếp cận
toàn diện, đồng thời làm sâu sắc thêm quan điểm tâm linh của một người và thách
thức những cách truyền thống thường tách rời cơ thể khỏi tâm linh.
I. Mối liên hệ giữa các trạng thái tự chủ và trạng thái tâm
hồn:
Cuốn sách định nghĩa rằng chúng ta không chỉ là bộ não tư
duy mà là "một tấm thảm đa diện của trái tim, tâm trí, cơ thể, tâm hồn,
và nhiều hơn nữa - tất cả được gói gọn trong một thực thể thống nhất và hiện
thân". Khái niệm "tâm hồn" ở đây không ám chỉ một thực thể
phi vật thể mà là "một cảm nhận toàn diện về con người chúng ta",
và "chiều sâu của tâm hồn" là bản thể sâu thẳm nhất, kết nối chặt chẽ
với toàn bộ sự tồn tại hữu hình của chúng ta.
Hệ thần kinh tự chủ (ANS) điều chỉnh các chức năng vô thức
của cơ thể như nhịp tim, hơi thở, huyết áp và tiêu hóa, và hoạt động như một
"máy quét tiềm thức" (neuroception) để xác định mức độ an toàn của
chúng ta. Dựa trên các tín hiệu an toàn hoặc mối đe dọa, ANS sẽ chuyển đổi giữa
ba trạng thái chính:
1.
Trạng thái
An toàn (Ventral Vagal - an toàn):
Cơ thể cảm thấy đủ an toàn để nghỉ ngơi, được điều hòa và cởi mở nhất để kết
nối với những người xung quanh. Ở trạng thái này, chúng ta được neo giữ trong
hiện tại, thúc đẩy sự sáng tạo, tò mò và vui chơi.
2.
Trạng thái
Căng thẳng (Sympathetic - căng thẳng):
Cơ thể được tiếp thêm năng lượng để hành động (như nhấn ga), thúc đẩy chúng ta
vượt qua hoặc tránh xa các tác nhân gây căng thẳng và mối đe dọa. Ở trạng thái
này, máu dồn, nhịp tim và hơi thở tăng, suy nghĩ thường chạy đua và cảm xúc bị
dồn nén.
3.
Trạng thái
Tắt máy (Dorsal Vagal - tắt máy):
Hệ thống bị quá tải và ngừng hoạt động. Thay vì được tiếp thêm năng lượng, cơ
thể bất động, kiệt sức hoặc tê liệt; suy nghĩ, nhịp tim, hơi thở và cảm xúc đều
trở nên trì trệ. Đây là nỗ lực tự bảo vệ khi căng thẳng vượt quá khả năng chịu
đựng.
Mối liên hệ giữa các trạng thái này và trạng thái tâm hồn
được tác giả khẳng định rõ ràng: "Tâm linh của tôi không tách biệt với
những gì đang diễn ra trong cơ thể. Trạng thái của hệ thần kinh tự chủ lại đan
xen một cách bí ẩn với trạng thái tâm hồn tôi". Khi cơ thể ở trạng
thái căng thẳng, không chỉ nhịp tim và hơi thở bị ảnh hưởng mà "suy nghĩ,
quan điểm và những rung động của tâm hồn tôi cũng bị ảnh hưởng - tất cả đều đan
xen và vang vọng qua một thực thể duy nhất". Điều này có nghĩa là cách
chúng ta cảm nhận về bản thân, người khác và cả Chúa cũng bị định hình bởi
trạng thái tự chủ mà chúng ta đang ở. Ví dụ, khi ở trạng thái tắt máy, một
người có thể cảm thấy "Tôi không thấy Chúa ở đâu cả".
II. Làm sâu sắc thêm quan điểm tâm linh:
Sự hiểu biết về mối liên hệ này làm sâu sắc thêm quan điểm
tâm linh theo nhiều cách:
- Tâm linh toàn diện:
Nó mời gọi chúng ta đến một "tâm linh toàn diện sâu sắc" bao
trùm mọi khía cạnh của cuộc sống và trải nghiệm con người, bao gồm cả
những tiếng kêu than về đau khổ, kinh hoàng và choáng ngợp trong tất cả
các trạng thái tự chủ.
- Chữa lành và chấp nhận: Nó giúp chúng ta nhận ra rằng những "quan điểm
đau khổ và choáng ngợp không nhất thiết phản ánh một nền thần học yếu kém.
Thay vào đó, chúng là một lộ trình dẫn đến những không gian bên trong cần
được chăm sóc dịu dàng". Điều này thay đổi cách chúng ta nhìn nhận
nỗi đau và sự đấu tranh của bản thân, không còn là dấu hiệu của thất bại
tâm linh mà là lời kêu gọi cần được quan tâm và chữa lành.
- Kết nối với Chúa qua toàn bộ bản thể: Cuốn sách mời gọi chúng ta "mời Chúa cùng chúng
ta chăm sóc những điều sâu thẳm trong tâm hồn," hình dung Chúa đồng
hành và mang vác những gì quá nặng nề mà chúng ta không thể tự mình gánh
vác. Điều này bao gồm cả việc hình dung Thần Khí "thổi hồn vào bạn
khi bạn khám phá những cách thức mới để di chuyển linh hoạt," chạm
đến và lấp đầy những ngóc ngách bị che giấu hoặc lãng quên trong tâm hồn.
- Chấp nhận sự hỗn độn:
Sự hiểu biết này mang lại sự nhẹ nhõm khi chúng ta không phải cố gắng đưa
ra "những câu trả lời bóng bẩy nhất trong trường Chúa Nhật" về
trạng thái tâm linh của mình. Thay vào đó, chúng ta được phép ở đúng nơi
mình đang ở, với sự hỗn độn của các cảm xúc và trạng thái bên trong.
- Tầm quan trọng của lòng trắc ẩn: Bằng cách tiếp cận thế giới nội tâm bằng sự tò mò và
lòng trắc ẩn, chúng ta có thể nhận ra rằng "mọi khía cạnh trong toàn
bộ con người bạn đều thiêng liêng, bất kể bất kỳ khía cạnh nào trong số đó
bị lãng quên hay bác bỏ".
III. Thách thức những cách truyền thống mà đức tin thường
tách rời cơ thể khỏi tâm linh:
Cuốn sách trực tiếp thách thức quan điểm nhị nguyên phổ biến
trong nhiều truyền thống đức tin:
- Phê phán quan điểm nhị nguyên: Tác giả chỉ ra rằng "quan điểm nhị nguyên thúc
đẩy sự tách biệt giữa thể xác và linh hồn đôi khi gắn liền với các truyền
thống Cơ đốc giáo, Kinh thánh không ủng hộ điều này như chúng ta thường
cho là". Cô trích dẫn học giả N.T. Wright để làm rõ rằng từ "linh
hồn" trong Tân Ước thường ám chỉ "toàn bộ con người," chứ
không phải một thực thể không có thân xác.
- Kinh nghiệm cá nhân về sự tách rời: Tác giả chia sẻ kinh nghiệm cá nhân khi được dạy phải
"hoàn toàn tách biệt khỏi cơ thể mình" trong bối cảnh đức tin,
tin rằng cơ thể là "trung tâm của bản chất tội lỗi" và cảm xúc
là "nguy hiểm và không đáng tin cậy." Cô đã cố gắng kiểm soát
suy nghĩ và hành vi để có "một tấm lòng ngay thẳng với Chúa,"
nhưng điều này chỉ khiến cô cảm thấy bế tắc.
- Sách Thi Thiên như một mô hình toàn diện: Ngược lại, cuốn sách chỉ ra rằng các tác giả Thi Thiên
cổ đại thể hiện "sự hiểu biết toàn diện của họ về con người,"
không tách biệt giữa trải nghiệm thể xác và tâm linh. Họ diễn tả sự trọn
vẹn của nhân tính hiện thân trong cả tiếng kêu than và ca ngợi, bao gồm cả
những cảm giác nội tạng sâu sắc. Sách Thi Thiên cho thấy "tâm linh
của họ không giới hạn trong bộ não suy nghĩ hay chỉ sử dụng thân xác như
một phương tiện để đạt được mục đích".
- Lòng trắc ẩn của Chúa: Cuốn sách thách thức những "niềm tin ăn sâu"
truyền thống rằng Chúa phán xét những phần "kháng cự" hoặc đau
khổ trong chúng ta. Thay vào đó, nó nhấn mạnh lòng trắc ẩn sâu sắc của
Chúa, được mô tả bằng từ tiếng Do Thái gốc "tử cung" ( رحم )
liên quan đến sự chăm sóc dịu dàng của người mẹ, và động từ Hy Lạp splanchnizomai
diễn tả lòng trắc ẩn nội tạng, sâu sắc của Chúa Kitô.
- Chấp nhận mọi trạng thái trong tâm linh: Cuốn sách khuyến khích lắng nghe tất cả các
phần bên trong, ngay cả những phần không cảm thấy Chúa ở gần hoặc không
cảm nhận được sự hiện diện của Chúa như một sự an ủi, thay vì phớt lờ hay
cố gắng thay đổi chúng. Điều này cho phép "điểm khởi đầu chân
thực" của mỗi người được tôn trọng trong hành trình tâm linh.
Tóm lại, "Nghệ thuật Thiêng liêng của việc Chậm
lại" cung cấp một khung nhìn tích hợp, nơi các trạng thái sinh lý của cơ
thể và các trải nghiệm của tâm hồn được đan xen một cách thiêng liêng. Sự hiểu
biết này không chỉ làm phong phú thêm đời sống tâm linh bằng cách chấp nhận mọi
khía cạnh của bản thân mà còn phá vỡ những quan niệm cũ, nhị nguyên về đức tin,
khuyến khích một mối quan hệ với Chúa dựa trên lòng trắc ẩn, sự hiện diện và sự
chấp nhận toàn diện bản thể hiện thân của con người.
5. Thảo luận về ẩn dụ "khu vườn bên
trong" được sử dụng trong sách. Làm thế nào ẩn dụ này bao gồm các chủ đề
về sự chăm sóc, phát triển, vết thương, và sự phục hồi, và nó mời gọi độc giả
tương tác với bản thân và Chúa như thế nào?
Ẩn dụ "khu vườn bên trong" là một khái niệm trung
tâm trong cuốn sách "Nghệ thuật Thiêng liêng của việc Chậm lại" của
AC Seiple, được tác giả sử dụng để đại diện cho sâu thẳm tâm hồn của mỗi
người. Đây không chỉ là một hình ảnh đơn thuần mà là một khuôn khổ toàn diện để
hiểu và thực hành việc chăm sóc bản thân, phát triển cá nhân và kết nối tâm
linh.
1. Định nghĩa ẩn dụ "khu vườn bên trong":
Tác giả AC Seiple thích nghĩ về việc chăm sóc lâu dài cho
sâu thẳm tâm hồn mình như việc chăm sóc một khu vườn. Ẩn dụ này mời gọi độc
giả chậm lại, lắng nghe và chăm sóc "khu vườn xa hoa chính là bản
thể sâu thẳm nhất của bạn". Tầm nhìn về "khu vườn" của AC không
chỉ giới hạn ở tâm hồn mà còn mở rộng đến tâm lý, thể xác và câu chuyện
của mỗi người, bao gồm các sợi nhận thức của tâm trí, các sợi cơ thể, những sợi
dây tâm linh của tâm hồn và các mạch truyện trong câu chuyện cuộc đời chúng ta.
Mọi khía cạnh trong toàn bộ con người bạn đều thiêng liêng, bất kể bất kỳ khía
cạnh nào trong số đó bị lãng quên hay bác bỏ.
2. Ẩn dụ bao gồm các chủ đề về sự chăm sóc, phát triển, vết
thương và sự phục hồi như thế nào:
- Chăm sóc (Care):
Giống như một người làm vườn quan tâm đến từng cây, ẩn dụ này nhấn mạnh
việc chăm sóc dịu dàng và chu đáo cho mọi phần của bản thân. Cuốn
sách khuyến khích độc giả chú ý đến những chi tiết như cung cấp đủ ánh
sáng mặt trời, nước và chất dinh dưỡng cho cây cối, áp dụng điều này vào
việc nuôi dưỡng tâm hồn. Việc chăm sóc bao gồm cả việc nhận diện và lắng
nghe những phần "khó chịu" hoặc "có vấn đề" bên trong,
thay vì cố gắng loại bỏ chúng. Tác giả cũng gợi ý việc chuẩn bị khu vườn
bên trong cho những thời điểm bận rộn hoặc mời người khác cùng tham gia
chăm sóc.
- Phát triển (Growth):
Ẩn dụ khu vườn thể hiện mục tiêu "phát triển sâu sắc, trong mọi
khía cạnh của con người bạn". Giống như hoa lá và cây cối không
ích kỷ khi tươi tốt, chúng ta cũng không nên coi sự phát triển tâm linh là
ích kỷ. Sự phát triển đòi hỏi môi trường phù hợp, và cuốn sách mời gọi độc
giả suy ngẫm về những "nguồn nước sống, ánh sáng rực rỡ hơn cả mặt
trời, và nền tảng vững chắc" cần thiết cho sự phát triển của những
phần bị lãng quên trong chúng ta.
- Vết thương (Wounds):
Khu vườn bên trong cũng là nơi lưu giữ những vết thương bên trong và
nỗi đau. Cuốn sách thừa nhận rằng những trải nghiệm đau đớn và mất mát
có thể để lại những "vết thương thô ráp hoặc đau đớn". Giống như
một cái cây bị bệnh hoặc một chiếc lá héo úa không được đổ lỗi, những phần
bị tổn thương trong chúng ta cũng cần được tiếp cận bằng lòng trắc ẩn và
sự hiểu biết, thay vì xấu hổ hay chỉ trích. Vết thương có thể khiến một số
phần cảm thấy không an toàn khi đón nhận sự bình yên.
- Phục hồi (Restoration): Mục tiêu cuối cùng của việc chăm sóc khu vườn là "sự
toàn vẹn phục hồi bên trong". Cuốn sách nhấn mạnh rằng trọng tâm
là chăm sóc "những phần bị lãng quên, mệt mỏi và bị ruồng bỏ nhất
trong bản thể được tạo dựng của chúng ta", dẫn đến sự chữa lành và
"mới mẻ tươi đẹp và phục hồi". Việc phục hồi được ví như công
việc làm cho mọi sự nên mới mẻ và đúng đắn của Chúa. Nó thách thức ý tưởng
"cắt bỏ" những sợi chỉ dường như "có vấn đề" mà thay
vào đó là chăm sóc và nuôi dưỡng chúng để tôn vinh toàn bộ con người.
3. Ẩn dụ mời gọi độc giả tương tác với bản thân và Chúa như
thế nào:
- Tương tác với bản thân:
- Thực hành Chậm lại, Lắng nghe và Chăm sóc: Độc giả được mời gọi chậm lại để có không gian
lắng nghe những gì đang khuấy động bên trong, lắng nghe các tín
hiệu từ cơ thể và tâm hồn, và chăm sóc những khía cạnh này.
- Tò mò và Lòng trắc ẩn: Tiếp cận thế giới nội tâm của mình bằng sự tò mò và
lòng trắc ẩn là rất quan trọng, thay vì phán xét hay chỉ trích. Điều này
bao gồm việc nhận diện các "niềm tin ăn sâu" và "quan điểm
bảo vệ" bên trong mình.
- Nhận diện các "phần" của bản thân: Ẩn dụ khu vườn khuyến khích độc giả hình dung các
khía cạnh khác nhau của bản thân như những cây cối, hoa lá trong khu
vườn. Các bài tập như "Làm vườn bên trong" mời độc giả vẽ hoặc
tưởng tượng khu vườn của mình, bao gồm một phần đại diện cho việc điều
khiển cuộc sống, một phần bị giấu kín, một phần được tự do vui chơi, một
phần bị choáng ngợp và một phần trẻ trung.
- Di chuyển và Vui chơi: Cuốn sách đề xuất các "chuyển động mới" như
nhường nhịn, đẩy, vươn tới, giữ và kéo để khám phá những cách vận động
linh hoạt hơn trong cuộc sống, thay vì bị mắc kẹt trong các khuôn mẫu
phòng vệ cũ. Vận động chánh niệm và vui chơi giúp cơ thể giải tỏa căng
thẳng và kết nối với những khía cạnh sáng tạo, tò mò bên trong.
- Tương tác với Chúa:
- Chúa là người làm vườn thiêng liêng: Độc giả được mời gọi "nắm bắt cơ hội rằng bạn
thực sự là một khu vườn mà Chúa rất vui thích". Ý niệm về Chúa
là Đấng "đã tạo ra vạn vật, Đấng khao khát làm cho mọi thứ trở nên mới
mẻ và đúng đắn" củng cố vai trò của Chúa trong việc chăm sóc và phục
hồi khu vườn tâm hồn.
- Mời Chúa vào khu vườn: Cuốn sách mời gọi độc giả "tưởng tượng Chúa
trong khu vườn này" và suy ngẫm về cách Chúa có thể "chăm
sóc những cây này trong lời cầu nguyện hay thánh vịnh". Điều này có
thể bao gồm việc hình dung Thần Khí "thổi hồn vào bạn khi bạn khám
phá những cách thức mới để di chuyển linh hoạt," chạm đến và lấp đầy
những ngóc ngách bị che giấu hoặc lãng quên trong tâm hồn.
- Lòng trắc ẩn và Sự hiện diện của Chúa: Khi chúng ta mời Chúa cùng chăm sóc những điều sâu
thẳm trong tâm hồn, chúng ta có thể hình dung Chúa đồng hành cùng chúng
ta, mang vác những gì quá nặng nề mà chúng ta không thể tự mình gánh vác.
Điều này phản ánh lòng trắc ẩn sâu sắc của Chúa, được mô tả bằng từ tiếng
Do Thái "tử cung" ( رحم ) và động từ Hy Lạp splanchnizomai,
ám chỉ một sự cảm động sâu sắc, nội tạng. Đức tin mời gọi chúng ta hình
dung "Chúa hiện diện cùng chúng ta", đặc biệt là với những phần
kín đáo hoặc tổn thương nhất của bản thân.
Tóm lại, ẩn dụ "khu vườn bên trong" là một lời mời gọi mạnh mẽ để độc giả chấp nhận và nuôi dưỡng toàn bộ bản thể mình một cách toàn diện. Nó là một không gian để đối mặt với vết thương bằng lòng trắc ẩn, vun đắp sự phát triển liên tục, và trải nghiệm sự phục hồi thông qua sự chăm sóc cá nhân sâu sắc và mối quan hệ sống động với Chúa.